Chính trực và tha thứ (03.02.2017 – Thứ Sáu tuần IV Thường Niên năm A)

 Lời Chúa: Mc 6,14-29

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô

14 Khi ấy, vua Hê-rô-đê nghe biết về Đức Giê-su, vì Người đã nổi danh. Có kẻ nói : “Đó là ông Gio-an Tẩy Giả từ cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền năng làm phép lạ.” 15 Kẻ khác nói : “Đó là ông Ê-li-a.” Kẻ khác nữa lại nói : “Đó là một ngôn sứ như một trong các ngôn sứ.” 16 Vua Hê-rô-đê nghe thế, liền nói : “Ông Gio-an, ta đã cho chém đầu, chính ông đã trỗi dậy !”

17 Số là vua Hê-rô-đê đã sai người đi bắt ông Gio-an và xiềng ông trong ngục. Lý do là vì vua đã lấy bà Hê-rô-đi-a, vợ của người anh là Phi-líp-phê, 18 mà ông Gio-an lại bảo : “Ngài không được phép lấy vợ của anh ngài !” 19 Bà Hê-rô-đi-a căm thù ông Gio-an và muốn giết ông, nhưng không được. 20 Thật vậy, vua Hê-rô-đê biết ông Gio-an là người công chính thánh thiện, nên sợ ông, và còn che chở ông. Nghe ông nói, nhà vua rất phân vân, nhưng lại cứ thích nghe.

21 Một ngày thuận lợi đến : nhân dịp mừng sinh nhật của mình, vua Hê-rô-đê mở tiệc thết đãi bá quan văn võ và các thân hào miền Ga-li-lê. 22 Con gái bà Hê-rô-đi-a vào biểu diễn một điệu vũ, làm cho nhà vua và khách dự tiệc vui thích. Nhà vua nói với cô gái : “Con muốn gì thì cứ xin, ta sẽ ban cho con.” 23 Vua lại còn thề : “Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa nước của ta cũng được.” 24 Cô gái đi ra hỏi mẹ : “Con nên xin gì đây ?” Mẹ cô nói : “Đầu Gio-an Tẩy Giả.” 25 Lập tức cô vội trở vào đến bên nhà vua và xin rằng : “Con muốn ngài ban ngay cho con cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả, đặt trên mâm.” 26 Nhà vua buồn lắm, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên không muốn thất hứa với cô. 27 Lập tức, vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông Gio-an tới. Thị vệ ra đi, chặt đầu ông ở trong ngục, 28 bưng đầu ông trên một cái mâm trao cho cô gái, và cô gái trao cho mẹ. 29 Nghe tin ấy, môn đệ đến lấy thi hài ông và đặt trong một ngôi mộ.

Ông Gioan nói với vua Hê-rô-đê: “Ngài không được phép lấy vợ của anh Ngài.”

Đọc đoạn Lời chúa nói trên, chúng ta thấy thật là sợ hãi cho lòng dạ sâu độc của một người đàn bà. Chỉ vì căm thù ông Gioan và muốn giết chết ông nhưng không làm gì được, đến khi có cơ hội bà mừng thầm muốn trả thù đích đáng để ông phải trả cái giá thật đắt về tội dám nói đến sai trái  của người khác.. Bà biết nhà vua rất kính trọng ông, che chở cho ông.  Nhưng ông đã dám đụng đến Bà thì ông chỉ có từ chết đến…chết!

Thực ra, vua Hê-rô-đê đã mắc mưu quỷ quyệt của một người đàn bà, muốn mượn tay ông để khử trừ một người vô cùng công chính thánh thiện. Nhà vua với tính cả nể vì bốc đồng mà nói trong lúc vui thích quá, dám hứa những điều không thể thực hành được. Tôi nghĩ nếu quả thực cô bé không xin đầu Gio-an mà xin nửa nước đổi cho một điệu múa biểu diễn làm vui lòng vua và quần thần, liệu trong thực tế vua có dám cho không?..

Lại nữa thấy danh tiếng Chúa Giêsu lẫy lừng vì những lời giảng và phép lạ đi kèm đầy uy quyền đến tai ông khiến ông bất an, lương tâm cắn rứt làm ông nghĩ đến việc Gio-an tẩy giả tiếp tục sống trong Đức Kitô. Những ray rứt đó luôn lên án một kẻ giết người như ông. Lan man ông nhớ việc cô bé đã đi hỏi Mẹ, một người mẹ nham hiểm nửa nước bà cũng không thèm mà chỉ muốn lấy cái đầu của người đã bảo thẳng Vua không được phép lấy vợ của anh mình. Ở đây chúng ta đề cao tinh thần của Thánh Gioan Tẩy giả, đã không ngán chết dù ông biết nói thẳng nói thật thì tính mạng ông như chỉ treo mành. Ông đã sống đúng sứ vụ chứng tá của mình là vị tiền hô dọn đường cho Đấng Cứu Thế, và cuối cùng ông đổi chính mạng sống mình để làm trọn sứ mạng bảo vệ cho sự thật.

Ngày nay mỗi người Ki-tô hữu cũng được mời gọi sống chứng tá cho sự thật, dù bị chống đối hoặc bị loại trừ. Nhưng với biết bao nan đề trong đời sống hàng ngày vì tính cả nể ta đã im lặng không dám nói điều ngay lẽ phải, không dám làm chứng cho sự thật vì sợ bị trả thù, vì áp lực đành để cho người khác bị oan, bị tan cửa nát nhà, phải nhục nhã ê chề vì bị vu khống, danh thơm tiếng tốt họ bị chà đạp… Ta biết mà vẫn lẳng lặng làm thinh. Lương tâm ta đã bị đánh cắp mất rồi!?

Còn nữa khi ai lỡ xúc phạm đến ta, thì ôi thôi! Ta còn khốn nạn hơn cả người đàn bà trên đây, ta sẽ  không ngại cho nó một bài học đích đáng, phải làm cho nó thân bại danh liệt, cho nó một sống hai chết hoặc chết lên chết xuống ta mới hả lòng… mà bề ngoài ta vẫn là người ..rất ư đạo đức sốt sáng, chăm chỉ đi lễ sáng chiều… Ai biết rằng trong lòng ta ngày đêm đang tìm cách trả thù, ruột gan đau đớn không yên khi nhớ lại những lời nói việc làm nó hại ta… dù lương  tâm mách bảo làm thế là lỗi đức thương yêu, Chúa bảo phải tha thứ cho kẻ thù, không phải tha 7 lần nhưng là 70 lần 7, dù ta biết Chúa sẽ không tha cho ta khi ta  chưa tha thứ cho anh em ta, nhưng mặc kệ ta để ngoài tai hết, ngày đêm quyết tâm trả thù và trả thù, để rồi giờ sau hết đến, Linh Mục phải đau buồn ra về vì nhiều người  đã quay mặt vào trong do không thể tha thứ được cho anh em mình. Ôi Chúa ơi! Xác thịt  chúng con nặng nề yếu đuối quá  chúng con không thể nghe Chúa dạy hãy đưa má cho người khác tát hay đi với họ thêm một dặm đường nữa…  

Lạy Chúa, chỉ vì ích kỷ, ghen tương, cả nể mà Hê-rô-đê đã giết hại Gio-an Tẩy giả, và cho đến ngày nay những thói xấu đó vẫn làm chủ con người yếu hèn và luôn gây đau khổ cho chúng con. Xin cho chúng con biết lắng nghe Lời Chúa dậy sẵn sàng tha thứ cho anh em, tha cách nhưng không, tha vô điều kiện như Chúa đã tha thứ chỉ vì lòng từ bi thương xót của Chúa đối  với chúng con. Amen.

                                                                                  THANH ANH NHÀN.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *