Nốt trầm…

 

https://www.youtube.com/watch?v=ZT0hJyVcwcA

                Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng gian khổ giành để phần ai?

Lời bài hát và dấu chấm hỏi cứ cuộn tròn cuộn tròn trong trí tôi khi tôi vô tình bắt gặp Anh- một con người âm thầm, anh xuất hiện không gây tiếng động, để rồi không ai nhận ra Anh, lẻ bóng đơn côi, cọc cạch từng công việc mà mọi người né tránh, nhặt mấy sợi cỏ, vun mấy gốc cây, tưới thêm nước vào chậu hoa, quét cái mớ rác mà ai cũng tiện tay ném tung tóe vào mấy bồn bông, thu mấy cái khăn giấy đã qua sử dụng nhét vội dưới hộc bàn…

Anh là nốt trầm trong bản nhạc, là dấu lặng giữa cuộc đời, ẩn nấp nhưng không thể thiếu. Lắm khi tôi thấy Anh nâng niu băng bó lại cành hoa giấy vừa bị bàn tay của cô bé đỏng đảnh quật xuống. Anh nhẫn nại vuốt lại từng chiếc lá còm cõi vừa bị mấy con sâu gậm nhấm. Anh đến bên đời không để chọn việc nhẹ nhàng, không phải để nghỉ ngơi bên bờ suối mát. Anh đến để phục vụ, đoạn đường loang lỗ ai cũng thấy, ai cũng ngang qua, ai cũng biết nó lầy lội và ai cũng chỉ tìm cách lướt qua, một mình Anh dừng lại cặm cụi lác từng miếng đal, lấp đầy những hố hang, sửa lại chỗ khập khiễng, mỉm cười hài lòng trước khi đi tiếp.

Không nhiều lắm, nhỏ bé thôi, nhỏ bé thôi, nhưng từng việc Anh làm mang đến nét đẹp cho đời, đem ích lợi cho người.

Tôi lắm lúc bước vội trong đời, quên nhìn lại phía sau. Tôi lắm lúc đi tìm danh hư lợi ảo và nghĩ rằng mấy việc cỏn con không xứng hợp với mình, có biết đâu bên đời vẫn còn nhiều người cúi mình âm thầm lặng lẽ nhặt từng mẫu rác trong đêm. Hình ảnh Anh cúi xuống nhặt lấy miếng khăn giấy vừa được chùi mũi quăng ra từ tay một người phụ nữ quý phái cho tôi đứng sững lại và nhìn nhanh vào sâu thẳm nội tâm mình và tự hỏi… Nhiều dấu chấm hỏi cứ lòng vòng mong xin một lời giải đáp…

Giữa những sôi động có một “Nốt trầm” mách bảo tôi dừng lại và lặng xem cuộc đời!

 

Suan Tran