Chuỗi Kinh cầu nguyện trong cơn Đại dịch Covid-19
Lời Chúa: Pl 3,17 – 4,1 (năm chẵn), Lc 16,1-8
Đức Giê-su còn nói với các môn đệ rằng: “Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông.2 Ông mới gọi anh ta đến mà bảo: “Tôi nghe người ta nói gì về anh đó? Công việc quản lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa!3 Người quản gia liền nghĩ bụng: “Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi.4 Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!
5 “Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: “Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy?6 Người ấy đáp: “Một trăm thùng dầu ô-liu. Anh ta bảo: “Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi.7 Rồi anh ta hỏi người khác: “Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy? Người ấy đáp: “Một ngàn giạ lúa. Anh ta bảo: “Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi.
8 “Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.
Sự khôn khéo của người quản lý bất chính (04.11.2022)
Ngày 04.11: Lễ Nhớ Thánh Ca-rô-lô Bo-rô-mê-ô, giám mục
Khi chúng tôi về quê nội ở làng Phúc lâm – Thanh Oai đến thăm ngôi nhà thờ mới xây, nghe người làng kể về họ hàng bên nội, gia đình ông bà trẻ sống rất đầm ấm nhưng không có con cái, ông bà đang ở Sài Gòn, công việc làm ăn buôn bán rất phát đạt. Họ hàng người thân khi gặp khó khăn tìm đến ông bà là được giúp đỡ. Cuối đời ông bà đã hiến dâng ngôi nhà thờ mới thay cho nhà thờ nhỏ cũ kỹ, nơi này là dấu ấn kỷ niệm ngày cưới, nơi Thiên Chúa kết hợp hai ông bà. Cách đây ba năm hai ông bà đã được Chúa gọi về, cả làng dâng lời cầu xin Thiên Chúa thương đón nhận ông bà vào Nước Trời.
Trang Tin Mừng hôm nay theo thánh Lu-ca : “Anh mắc nợ chủ tôi bao nhiêu? Người ấy đáp: “ Một trăm thùng dầu”. Anh bảo người ấy rằng: “Anh hãy lấy văn tự, ngồi xuống mau mà viết lại năm mươi” Lc 16,5-6. Dụ ngôn người quản lý bất trung là bài học thứ năm của Chúa Giêsu về nước Trời. Chúa dạy chúng ta điều gì qua dụ ngôn trên? Người quản lý ấy đã biết dùng tiền của chủ nhân tạo ra lợi ích cho mình, để phòng khi ông sa cơ thất thế, thì sẽ có người vì chịu ơn ông mà giúp đỡ ngược lại. Có phải Chúa nhắc nhở chúng ta là những người đang quản lý tài năng, trí tuệ, tiền bạc … mà Chúa trao ban cho mỗi người, phải biết sử dụng những tài sản ấy một cách khôn ngoan ngay từ lúc chúng ta đang còn hiện hữu trên dương thế. Mỗi người chỉ có một cuộc sống nên phải sống sao cho xứng đáng với sự tạo dựng của Thiên Chúa. Không chỉ quảng đại giúp đỡ những kẻ khốn khó, cơ bần, đang ở xung quanh chúng ta bằng của cải vật chất mà có thể bằng nhiều hình thức khác…. Trong thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma: “Nhờ ân sủng Thiên Chúa đã ban cho tôi trở nên người giúp việc của Ðức Giêsu Kitô nơi các Dân ngoại, gánh lấy thiên chức rao giảng Tin Mừng, ngõ hầu của lễ Dân ngoại được chấp nhận và được thánh hoá trong Thánh Thần.” Rm 15, 16.
Vạn vật trên thế giới đều do Thiên Chúa tạo dựng và ban cho con người quản lý, chúng ta làm gì để góp phần gìn giữ ngôi nhà chung mãi màu xanh, để môi trường sống trên trái đất vẫn tồn tại và phát triển tốt cho thế hệ con cháu đời sau.Thông điệp Fratelli Tutti của Đức Giáo Hoàng Phanxicô về tình huynh đệ và tình bằng hữu xã hội, giúp đỡ nhau để mưu cầu thiện ích cho người khác một cách vô vị lợi. Qua những việc làm hữu ích cho tha nhân vì danh Chúa, chúng ta mong có cơ hội được Chúa ban thưởng nước Thiên Đàng. Vì trong ngày sau hết, trong giờ chết của mỗi người, Chúa sẽ yêu cầu mỗi người tính sổ cuộc đời. Thánh Grêgôriô Cả chia sẻ: “Hãy yêu thích bác ái … Hãy đón tiếp Đức Giêsu vào bàn ăn của con, để con được Người đón vào bàn tiệc muôn đời”.
Lạy Chúa, Lời Chúa nói về người quản lý làm cho chúng con phải thay đổi cách sống của mình: ‘Tôi nghe nói anh sao đó? Anh hãy tính sổ công việc quản lý của anh, vì từ nay, anh không thể làm quản lý nữa”. Xin giúp chúng con ý thức được Chúa sẽ đến vào bất cứ giờ nào, nên chúng con cần sử dụng thời gian cách hữu ích để thực hiện ngay những lời Chúa dạy và tích góp nhiều việc thiện ích cho anh em, cho tha nhân và mỗi người chúng con luôn biết hối cải để được Chúa đón nhận vào Nước Trời.
Anna Anh
Khôn ngoan như con cái thế gian sẽ không đẹp lòng Thiên Chúa (010.11.2017)
10 Tháng Mười Một Thánh Lêo Cả (c. 461)
Suy niệm:
Lừa dối là một hành động khôn khéo của những người có tà tâm. Nhưng càng gian ngoa thì càng xa lìa sự thật.
Lừa dối, gian ngoa, xảo trá thì thuộc về thế gian. Những suy nghĩ, lời nói và hành động của họ luôn có mưu đồ xấu, hãm hại người công chính và trục lợi cho cá nhân. Hành động của họ thật khôn khéo, có thể che đậy tất cả những lỗi lầm của họ. Đây là loại người không thuộc con cái của Thiên Chúa.
Nhưng hành động của họ, sau một thời gian sẽ bị phơi bày ra trước mặt mọi người, lúc đó, họ sẽ bị lên án. Cũng như tên đầy tớ bất lương, nó đã có tà tâm khi ông chủ đòi nợ, nên nó đã lừa dối ông chủ. Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: “Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết” (Mt 18, 26). Và hành động của nó bị phơi bày trước mặt ông chủ, ông chủ cho đòi nó và giao cho lính hình: Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ” (Mt 18, 34).
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu dạy cho chúng ta bài học về con người bất lương thì luôn luôn làm những việc mang lại lợi ích cho cá nhân, bất chấp mọi thủ đoạn gây hại cho anh em. Vì hành động của họ thật khôn khéo, sẽ lừa gạt được mọi người. Như Thánh Philiphe đã nói: “16 Chung cục cái họ thờ là họ sẽ phải hư vong. Chúa họ thờ là cái bụng, và cái họ lấy làm vinh quang lại là cái đáng hổ thẹn. Họ là những người chỉ nghĩ đến thế gian.”
Trong đoạn Tin Mừng của Thánh Mátthêu, Chúa muốn dạy chúng ta cũng hãy khôn ngoan khi lựa chọn những việc làm ngay tại trần gian, để tích lũy một kho tàng trên Nước Trời. Kho tàng ấy không hề bị hư nát, để khi chúng ta không còn sống trên đời này nữa, lúc đó ta sẽ được Chúa đón vào Nước của Người.
Điều khôn ngoan mà con cái của Chúa phải làm để được vào Nước Trời là: “35 Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; 36 Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm nom; Ta ngồi tù, các ngươi đã đến thăm” (Mt 25, 35). Đó là điều mà Thiên Chúa luôn thấu hiểu: “Cha của anh em, Đấng thấu suốt mọi điều kín đáo” (Mt 6, 6).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con luôn biết khôn ngoan khi chọn lựa những công việc đạo đức, bác ái khi phục vụ anh em, làm sáng Danh Thiên Chúa để sau này con được Chúa cho vào Nước của Người. Amen./.
Gã Đầu Bạc
Chức Quản gia (04.11.2016)
Thánh Charles Borromeo (1538-1584)
“Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ.” (Lc 16,4)
Người ta thường nói có “an cư” rồi mới “lạc nghiệp.” Thế nên điều tốt nhất cho công việc của người quản gia không phải là nắm giữ nhiều tay hòm chìa khoá cho bằng trước tiên được ở trong nhà của chủ. Chính vì thế, khi bị phát giác là phung phí tài sản của chủ, cầm chắc mình sẽ mất việc, tên quản gia bất lương không bận tâm tìm việc làm khác cho bằng tìm một nơi ở khác. Bởi vậy anh suy nghĩ tính toán và nói với lòng mình: “Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ.”
Điều đó còn đúng hơn nữa đối với những ai được gọi là con cái Chúa. Không còn gì bất hạnh hơn khi bị đuổi ra khỏi nhà của Thiên Chúa vì đã bất trung trong việc quản lý tài sản của Ngài.
Chúng ta được Chúa thương ban cho ân huệ làm con Chúa, được ở trong nhà Chúa. Nhờ đó Ngài giao cho chúng ta “chức quản gia” để làm quản lý ân huệ Chúa ban như tài năng, sức khoẻ, thời gian… và để chăm sóc những người con cái khác của Chúa. Chúng ta cùng nhau xét mình: Tôi đã sử dụng ơn Chúa với lòng biết ơn và trung thành như “người quản gia trung tín và khôn ngoan” biết “coi sóc kẻ ăn người ở, để cấp phát phần thóc gạo đúng giờ đúng lúc” chưa?
Chúng ta hãy cố gắng dùng thời giờ, tiền bạc, khả năng cách tiết kiệm để phục vụ tha nhân và cầu nguyện cho các đẳng linh hồn sớm được hưởng hạnh phúc trong nhà Cha trên trời.
Lạy Chúa, Chúa cho chúng con hạnh phúc làm con cái và được ở trong nhà Chúa (Ngôi nhà Giáo Hội kính yêu). Xin cho chúng con biết luôn trung thành với Chúa và Giáo Hội, để được ở trong nhà Chúa mãi mãi, cả đời này đến đời sau được hạnh phúc diện kiến Tôn Nhan Thiên Chúa vĩnh hằng. Amen.
BCT
Mưu ích cho tha nhân (05.11.2015)
“Con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.” (Lc 16,8b)
Chắc chắn Chúa không có ý đem người quản lý gian tham biển lận ra làm mẫu mực, nếu không Ngài đã không gọi y là bất lương; điều Chúa muốn nói là cách xử sự khôn khéo của anh ta (c. 8a). Anh ta biết nhạy bén tính toán cho tương lai của mình theo kiểu người đời. Còn chúng ta, những người đã thuộc về con cái ánh sáng qua bí tích Thánh Tẩy, chúng ta cũng phải biết khôn khéo tính toán cho tương lai của mình với tư cách là người Ki-tô hữu. Là con cái sự sáng, ta loại trừ những gì là tính toán hơn-thua theo tinh thần thế tục, để hoàn toàn đầu tư cuộc đời mình cho những giá trị Nước Trời, làm vinh danh Thiên Chúa qua việc mưu cầu thiện ích cho tha nhân. Nhờ đó, ta hưởng được niềm vui của người được Thiên Chúa tín nhiệm giao cho quản lý kho tàng Nước Trời.
Nhiều lúc tôi tự hỏi mình đã mắc nợ Thiên Chúa bao nhiêu…? Tôi thử tổng kết và thấy món nợ ấy không thể trả được. Vậy là Chúa muốn tôi đền đáp Chúa qua việc chia sẻ cho tha nhân những gì tôi được hưởng.
Chúng ta đang được hưởng như sự hiện hữu, sức khỏe, khả năng… tất cả đều bởi Chúa mà ra. Ta hãy chia sẻ những gì mình đang có cho những ai đang cần đến sự trợ giúp. Sẵn sàng đem khả năng, thời giờ, của cải mình để phục vụ, vì “Cho thì có phúc hơn là nhận” (Cv 20,35).
Lạy Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa đã ban tặng sự sống đời đời cho chúng con qua sự chết và sống lại của Chúa. Xin cho con biết luôn chia sẻ những gì con đang có, để anh chị em con cũng được hưởng gia nghiệp Nước Trời Chúa hứa ban. Amen.
BCT
Sống như con cái sự sáng
“Con cái đời này, khi đối xử với đồng loại, thì khôn khéo hơn con cái sự sáng.” (Lc 16,8b)
Suy niệm: Chúng ta thường cảm thấy khó hiểu vì dường như Chúa Giêsu đưa người “quản lý bất lương” ra làm gương mẫu trong khi có bằng chứng rõ ràng ông ta đã thâm lạm của cải của chủ mình. Ngài đã từng phê phán những ai coi tiền của làm cùng đích cuộc đời và gọi họ là ngu xuẩn khi chỉ hưởng thụ của cải chóng qua đời này mà không lo tìm kiếm hạnh phúc vững bền là chính Thiên Chúa, vì không phải “mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu” (Lc 12,15). Thực ra Chúa đã cẩn thận gọi người quản lý đó là “bất lương” (c. 8); Ngài có khen chăng là khen ông ta “khôn khéo” biết lo xa cho tương lai của mình. Qua đó Ngài dạy các môn đệ là “con cái sự sáng” phải biết khôn ngoan trong việc sử dụng tiền của đời này. Sự khôn ngoan của “con cái sự sáng” hệ tại ở chỗ biết phân định để sử dụng tiền của như phương tiện để đạt tới Thiên Chúa là cứu cánh cuộc đời, và từ bỏ chúng mỗi khi chúng làm phương hại mối liên hệ với Thiên Chúa và cản trở con đường đến với Ngài.
Mời Bạn: Con người ngày nay thường dựa vào tiền bạc để tạo chỗ đứng cho mình trong xã hội. Còn bạn, bạn đã làm gì để “tạo chỗ đứng” cho mình trong Nước Trời? Bạn có biết cho đi, biết san sẻ những gì mình có cho người túng thiếu? Bạn đã làm gì để hướng tới giá trị của cuộc sống vĩnh hằng?
Sống Lời Chúa: Tiết giảm những chi tiêu không thiết yếu để sẵn sàng chia sẻ với người túng nghèo.
Cầu nguyện: Xin ban cho con sự khôn ngoan của con cái sự sáng để con dám đánh đổi những gì là chóng qua và chỉ chọn Chúa làm gia nghiệp đời mình.