Thánh Gioan Rôbertô sinh năm 1577 tại xứ Wales. Mặc dù không phải là tín hữu Công giáo nhưng Gioan được một linh mục cao tuổi dạy dỗ. Vì thế, như Gioan bộc bạch sau này, Gioan đã luôn sống trong Giáo hội Công giáo. Gioan Rôbertô tới trường đại học Oxford ở Anh học một thời gian ngắn. Và dù là một người thuộc giáo phái Thệ phản nhưng niềm tôn trọng đối với Giáo hội Công giáo đã khiến Gioan Rôbertô không ký tên vào bản Lời Thề Tối Cao, có nội dung phủ nhận quyền bính của đức thánh cha. Gioan Rôbertô đã phải bỏ Oxford, và vì thế ngài tới Paris, nơi ngài gia nhập Giáo hội Công giáo.
Sau biến cố này, Gioan Rôbertô chẳng phải mất nhiều thời giờ để học làm linh mục. Thánh nhân tới ghi tên học tại một trường đại học của Anh tại Tây Ban Nha và trở thành tu sĩ Bênêđictô. Ba năm sau đó, ước mơ muốn trở về Anh quốc của Gioan đã biến thành sự thực. Gioan Rôbertô và một tu sĩ khác đã được phép về lại quê hương. Cả hai đều biết những đau khổ đang chờ mình phía trước. Thực sự, họ đã không phải chờ lâu. Họ tiến vào nước Anh với chiếc nón màu mận chín và thanh gươm đeo bên mình. Tuy vậy, cả hai đã sớm bị phát hiện là linh mục và lập tức bị đuổi ra khỏi đất nước.
Thánh Gioan Rôbertô trở lại Luânđôn lần nữa vào năm 1603 để giúp hàng ngàn người mắc bệnh dịch tả. Thánh nhân đã làm việc đêm ngày và đã giữ đức tin luôn ngời sáng trong suốt thời các Kitô hữu bị bách hại cách tàn nhẫn. Nhiều lần Gioan Rôbertô cũng bị bắt, bị bỏ tù và bị trục xuất, tuy nhiên thánh nhân luôn quay trở về nước Anh. Lần cuối cùng cha Gioan Rôbertô bị bắt giữ, lúc ấy cha vừa dâng xong thánh lễ. Lần này thì không thoát nổi! Khi được hỏi, cha đã thừa nhận mình là tu sĩ và là linh mục. Cha Gioan Rôbertô giải thích rằng cha tới Anh quốc là vì ơn cứu độ của dân chúng. “Nếu sống lâu hơn,” cha Gioan Rôbertô nói, “tôi sẽ tiếp tục làm những gì tôi đang làm!” Và khi từ chối không chịu ký vào bản Lời Thề Tối Cao, cha Gioan Rôbertô đã bị lên án tử.
Trong đêm trước lúc bị treo cổ, một phụ nữ Tây Ban Nha tốt bụng đã xếp đặt để người ta đem cha Gioan Rôbertô đến làm bạn với mười tám tù nhân khác. Họ cũng đang phải chịu đau khổ vì đức tin Công giáo. Trong suốt buổi ăn tối với nhau, thánh Gioan Rôbertô rất vui vẻ. Sau đó, thánh nhân nghĩ rằng có lẽ không nên gây quá nhiều trò vui nhộn nữa. Và thánh nhân đã hỏi cô phục vụ mình: “Cô có nghĩ là tôi đang làm gương xấu bằng niềm vui của tôi không?” Cô phục vụ trả lời: “Cha không thể làm điều gì tốt hơn là cho mọi người nhận thấy lòng can đảm vui tươi khi cha sắp được phúc tử đạo vì Chúa Kitô!”
Ngày hôm sau, mùng 10 tháng Mười Hai năm 1610, thánh Gioan Rôbertô bị treo cổ. Thánh nhân được đức thánh cha Phaolô VI tôn phong là một trong số bốn mươi vị tử đạo của Anh quốc và xứ Wales năm 1970.
Các vị truyền giáo cần những lời cầu nguyện của chúng ta để có thể thực hiện được nhiều hy sinh. Chúng ta hãy nài xin thánh Gioan Rôbertô giúp chúng ta hiểu được vai trò quan trọng mà các nhà truyền giáo đã làm cho Giáo hội của Chúa Kitô.