Tuổi lục tuần

Tuổi lục tuần

 Sáu mươi chưa hẳn đã già

Sáu mươi còn thích vui ca hát hò

Sáu mươi lại giỏi nhiều trò

Về hưu cống hiến giúp cho xứ nhà

 

Xứ đạo của anh chị thuộc Giáo Phận Xuân Lộc, Hạt Phước Lý. Nơi mà chỉ cách Sài Gòn có vài chục cây số khi đi lối đường qua phà Cát Lái, ở đây có trên dưới khoảng mười ngôi nhà thờ là mười giáo xứ, đặc biệt trong xứ đạo hầu như nhà nào cũng có ít là một người tham gia vào Hội đoàn , đa số là những vị trung niên và người cao tuổi có thời gian đi lễ đọc kinh sớm tối hằng ngày.

Anh Hùng vui tính nói:

  • Tui ngày xưa lăn lộn làm ăn giữa đất Sài Gòn nuôi các con ăn học hổng có thời gian vào hội đoàn nào hết, nay tuổi đã lục tuần nghỉ hưu, khi con cái trưởng thành rồi tui có thời gian nên theo bà xã gia nhập một hội ở nhà thờ để tới lui sinh hoạt cho vui.

Nhóm bạn của vợ chồng anh chị ghé nhà chơi cười nói rôm rả, ai cũng khen gia đình anh chị Hùng thật hạnh phúc ấm êm. Anh Hùng vừa nâng ly trà nóng uống một ngụm rồi đặt ly xuống bàn cười nói tiếp:

  • Các cậu còn nhớ biệt danh của tui ngày đó chứ ! “ Hùng cọp hổ” bởi tính tui nóng dữ như loài cọp hổ nên bị ghép vào tên đó, mà thiệt mấy năm trước tui vẫn hung dữ vậy…, chỉ tới khi nghỉ hưu về nhà tham gia hội trong xứ đạo này thì tui mới biết bình tâm hoán cải…
  • Anh kể tiếp lý do thú vị vì sao đi anh ! ( Chị vợ cười vui vẻ nhẹ nhàng nhắc chồng)

Anh Hùng hả to miệng cười hắng giọng :

  • Kỳ đó lâu không đi lễ nơi xứ nhà nên tui hổng biết mặt mũi ông cha xứ mới . Khi tui đi bộ ra cánh đồng hóng gió, đụng mặt một cậu nhỏ tuổi hơn mình nên tui liền hỏi theo thói quen : “Ê mày tên gì? Cũng thích ra ngoài đồng ruộng hóng gió mát như tao hả !? kakaka …”. Mọi người biết sao không! Cậu này mỉm cười nhìn tui trong im lặng, vừa lúc ấy có một chú nhóc cầm con diều đi thả gió ngang qua chỗ chúng tôi, nó liền cúi đầu rồi nói to:
  • Con kính chào Cha, xíu diều con thả bay lên Cha coi đẹp không nha, diều hình máy bay đó Cha.

Tui khi ấy giật mình liền nhìn người đối diện: “ Trời! tui hổng biết cậu là Cha xứ đó nghe, thấy nhỏ tuổi hơn nên kêu là cậu, ai dè…”.

  • Không sao đâu chú, con cũng mới ngoài bốn mươi như em út chú đó mà, ủa nhưng sao con chưa gặp chú lần nào ở khu vực nhà thờ xứ mình.
  • Tui mới làm ở Sài Gòn về tuần nay chưa ra đó được, mà nghe nói bà nhà tui có sinh hoạt hội gì đó ở nhà thờ Cha xứ ơi….

Sau buổi chuyện trò vui vẻ thân tình với ông Cha xứ trẻ dễ mến ấy. Anh Hùng về nhà hỏi thăm bà xã các sinh hoạt ngoài giáo xứ, rồi từ từ anh cũng hội nhập. Trước tiên bà xã nói anh phải đến nhà thờ xin Cha cho được lãnh “Bí tích hòa giải” là đi xưng tội, vì đã lâu ngày anh lo làm ăn xa nhà nên quên hoặc lười biếng giữ đạo cho hẳn hoi. Anh Hùng nói với vợ:

  • Tui nhiều tội lắm hổng nhớ hết…, mà để tui đi xứ khác xưng tội, chứ ông Cha trẻ ở đây nhỏ tuổi hơn tui, chắc gì ông hiểu tâm lý tui bằng các Cha già… .

Thế rồi cũng thuận tiện đang là mùa chay Thánh, nên anh Hùng hỏi thăm và tìm đến Cha xứ khác để được lãnh nhận Bí Tích Hòa giải, trong tâm tình chân thành trở về làm con chiên ngoan đạo của Chúa và Giáo hội, sau đó anh xin vào  một hội đoàn của giáo xứ và đi sinh hoạt thật chăm chỉ tốt lành.

Sáu mươi tuổi mới trở về

Làm chiên ngoan đạo giữ nề nếp xưa

Không còn lăn lộn nắng mưa

Lục tuần hưu trí sớm trưa yên bình.

BCT

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *