Lời Chúa: Ga 8,31-42
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an
31 Khi ấy, Đức Giê-su nói với những người Do-thái đã tin Người rằng : “Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi ; 32 các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông.” 33 Họ đáp : “Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói : các ông sẽ được tự do ?” 34 Đức Giê-su trả lời : “Thật, tôi bảo thật các ông : hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội. 35 Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người con mới được ở luôn mãi. 36 Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do. 37 Tôi biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông. 38 Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi ; còn các ông, các ông làm những gì đã nghe cha các ông nói.” 39 Họ đáp : “Cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham.” Đức Giê-su nói : “Giả như các ông là con cái ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông Áp-ra-ham đã làm. 40 Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Áp-ra-ham đã không làm. 41 Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông làm.”
Họ mới nói : “Chúng tôi đâu phải là con hoang. Chúng tôi chỉ có một Cha : đó là Thiên Chúa !” 42 Đức Giê-su bảo họ : “Giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã sai tôi.”
Kể truyện:
Một hôm, lão đi ra ruộng để cấy tỉa.
Lão sống bằng nghề nông.
Ruộng của lão thì xa nhà cả cây số. Thế mà hôm nay, lão đi làm lại quên bao thuốc lá ở nhà.
Thường khi đến đầu ruộng, lão ngồi đầu bờ mà hít một hơi thuốc cho nó đã cơn thèm. Hôm nay, ngồi xuống, không thấy gói thuốc trong túi, lão trở nên bần thần, chán nản.
Lão cố gắng quên đi. Bước xuống ruộng, tự nhiên lão cứ nghĩ đến gói thuốc, sao mình lại để quên chứ?
Thế rồi, mỗi lúc tay chân lão chậm đi. Và cuối cùng, lão bỏ việc mà về nhà, vì nhớ đến thuốc. Lão lệ thuốc vào thuốc thế cơ chứ!
Ngẫm nghĩ:
Khi hạt giống rơi xuống đất, nơi nó được sinh ra, nó sẽ lại mọc lên những cây mới, cho ra những hạt mới, có sức sống như nó, có khi còn mạnh mẽ hơn nó. Vì nơi nó sinh ra là nơi đất tốt.
Nhưng khi nó bị chim trời mang nó đi nơi khác, nó sẽ bị rơi vào nơi sỏi đá, nơi đất khô cằn, nó sẽ không nảy sinh mầm sống. Nó sẽ chết đi.
Suy niệm:
Bài Tin Mừng Chúa Giêsu dạy chúng ta hãy biết nhận ra thân phân tôi đày của tội lỗi, làm mất đi sự tự do và sự sống.
Con người cũng vậy, tất cả đều được sinh ra trong tình yêu: Tình Yêu Thiên Chúa, sự cộng tác của tình yêu lứa đôi.
Chính vì Tình Yêu mà con người được sinh ra giống hình Thiên Chúa, và được sống trong vườn địa đàng.
Sau khi con người phạm tội chối bỏ những ân sủng làm con Thiên Chúa, con người đã luôn lệ thuộc vào thế gian, xa rời cội nguồn yêu thương, và bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm thân phận. Lạc loài vô vọng, không biết mình là ai. Họ đáp: “Chúng tôi là dòng dõi ông Abraham, chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. (Ga 8, 33)
Họ nhận ông Abraham là cha, nhưng họ lại không biết rằng, cha của ông Abraham chính Cha Trên Trời. Họ không nhận Chúa Giêsu nên không biết Chúa Cha.
Ngày nay, con người đang sống trong một thế giớ đầy huyền ảo của khoa học, họ hưởng thụ nền khoa tân tiến, và con người đã lệ thuộc rất nhiều vào khoa học, vào sản phẩm của khoa học. Con người đã chỉ nghe theo khoa học, làm theo khoa học, coi khoa học như người cha dạy dỗ muôn điều. Như xưa dân Do Thái coi ông Abraham như người cha vậy: Họ đáp: “Cha chúng tôi là ông Abraham.” (Ga 8, 39)
Thật vậy, cuộc sống hưởng thụ đã làmc on người không còn nhận ra Thiên Chúa của mình nữa. Họ chỉ còn biết đến vật chất, đến phương tiện, đến thuận lợi, đến cái riêng phục vụ cho bản thân.
+ Họ đi trên chiếc xa sang trọng, mà quên đi thiên nhiên bên ngoài.
+ Họ bay trên những chuyên cơ tốc độ, họ tưởng mình là ông vua vũ trụ.
+ Họ làm được những điều vĩ đại, họ tưởng mình là đấng sáng lập.
+ Họ làm ra của cải vật chất, tiền bạc thật nhiều, họ tất cả là do công sức của họ làm ra.
Tất cả những điều đó, tất cả những thứ đó, chẳng phải đã có từ muốn thuở, từ khi chua có mặt trời mặt trăng. Tất cả những thứ đó, chẳng phải do Thiên Chúa tạo dưng nên hay sao?
Đúng, tất cả mọi sự, mọi loài trong vũ trụ này đều do quyền năng của Thiên Chúa tạo dựng nên. Chính là Cha chúng ta.
Ngày nay, chúng ta đang sống trong nô lệ của vật chất, của thú vui, của tệ nạn, của tội lỗi nên con người đã không nhận ra Chúa Giêsu Kitô. Không nhận ra Thiên Chúa là Cha.
Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu, trong mùa chay thánh này, xin ban Thánh Thần xuống trên chúng con, để chúng con trở về bên Chúa, từ bỏ tất cả những gì thuộc về thế gian, thuộc về đam mê, thuộc về tội lỗi, để chúng con biết nhận ra Chúa Giêsu là Đấng cứu chuộc chúng con. Nhận biết Chúa Giêsu để nhận biết Chúa Cha Trên Trời. Amen./.
Gã Đầu Bạc