Đá chắn đời tôi (29.03.2016 – Thứ Ba trong Tuần Bát Nhật Phục Sinh năm C)

  Lời Chúa: Ga 20,11-18
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
11 Khi ấy, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ, 12 thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. 13 Thiên thần hỏi bà : “Này bà, sao bà khóc ?” Bà thưa : “Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu !” 14 Nói xong, bà quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó, nhưng bà không biết là Đức Giê-su. 15 Đức Giê-su nói với bà : “Này bà, sao bà khóc ? Bà tìm ai ?” Bà Ma-ri-a tưởng là người làm vườn, liền nói : “Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về.” 16 Đức Giê-su gọi bà : “Ma-ri-a !” Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri : “Ráp-bu-ni !” (nghĩa là ‘Lạy Thầy’). 17 Đức Giê-su bảo : “Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ : ‘Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em’.” 18 Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ : “Tôi đã thấy Chúa”, và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.

Sáng tinh mơ ngày thứ nhất trong tuần, bà Maria Mácđala đi đến mộ, đã thấy tảng đá lăn khỏi mộ. Bà đứng gần mồ Chúa, cúi xuống nhìn vào bên trong mà khóc thương vì ngỡ rằng người ta đã lấy mất xác Chúa Giêsu và không biết họ để Người ở đâu mà tìm. Thế là không còn hy vọng gặp lại Chúa, tất cả xem như đã chấm dứt… Bà gặp Chúa nhưng không nhận ra Người. Nhưng khi Chúa cất tiếng gọi: “Maria !” thì bà đã nhận ra Người, qua giọng nói yêu thương ngày nào. Thật là một biến cố trọng đại, một tin vui mừng ngất ngây sung sướng. Đúng là con chiên thì nghe ra và nhận biết tiếng chủ chiên của mình vậy ! (x. Ga 10,27) Thế là từ nay thay vì đau buồn cho cái chết của Thầy Giêsu, thì đã được bù đắp bằng niềm vui khôn tả vì Thầy Giêsu vẫn sống, vẫn nói chuyện, vẫn cùng đồng hành với mình… Bà Maria đã mau mắn chia sẻ tin vui mừng này, bằng cách kể lại và chứng thực cho các môn đệ rằng: “Tôi đã thấy Chúa”

Trong cuộc sống, có lắm phen tôi trải qua những thất bại đau đớn ê chề, chán nản, mất phương hướng, cảm thấy cuộc đời không còn ý nghĩa. Bản thân muốn buông xuôi tất cả, giống như ngôi mộ đã được một tảng đá niêm phong, chắn lại, chẳng còn gì để hy vọng. Tất cả đã chấm dứt,  ngoài tâm trạng buồn chán, thổn thức khôn nguôi.

Nhưng “tảng đá đã lăn ra khỏi mộ” ! Chính Thiên Chúa đã lăn tảng đá ra khỏi mộ Đức Giêsu. Người cũng lăn được những tảng đá đang chắn ngang trước cuộc đời tôi. Nhưng tôi có nhận “thấy Chúa” đã lăn tảng đá chắn đó qua một bên hay không ?

Tảng đá chặn lối đời tôi là nhiều khi tôi vẫn từ chối không nghe theo sự hướng dẫn của Chúa đối với đời mình.

Tảng đá chặn lối đời tôi là nhiều khi tôi vẫn còn hồ nghi tình thương của Chúa đối với mình.

Tảng đá chặn lối đời tôi là nhiều khi tôi gặp thử thách, đau khổ, bệnh tật… thì vội nản lòng như kẻ không có đức tin.

Lạy Chúa,  xin lăn tảng đá chắn lối đời con.

Xin cho con “thấy Chúa” qua con mắt đức tin, và cho con “gặp được Chúa” qua những dấu chỉ thời đại.

Xin ban thêm đức tin cho con để con được gặp gỡ, được thấy Chúa qua Thánh Kinh, nơi giáo huấn của Hội Thánh, và những ơn soi sáng riêng tư.

Xin con được gặp gỡ, được thấy Chúa không chỉ qua việc học hỏi và suy niệm theo nghĩa tri thức, mà chính là sự hiểu biết sâu xa,  lòng yêu mến thân tình. Bởi chưng, chính tình yêu mới làm cho con nhận biết Chúa một cách trọn toàn. Amen.

CÁT BIỂN