Nỗi lòng người cha bị phản bội (18.03.2017 – Thứ Bảy Tuần II Mùa Chay năm A)

Lời Chúa: Mt 21,33-43.45-46

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu

1 Khi ấy, các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng. 2 Thấy vậy, những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau : “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.” 3 Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này :

11 “Một người kia có hai con trai. 12 Người con thứ nói với cha rằng : ‘Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng.’ Và người cha đã chia của cải cho hai con. 13 Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình.

14 “Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu, 15 nên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng ; người này sai anh ta ra đồng chăn heo. 16 Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho. 17 Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ : ‘Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói ! 18 Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người : ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, 19 chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy.’ 20 Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha.

“Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh ta và hôn lấy hôn để. 21 Bấy giờ người con nói rằng : ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa …’ 22 Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng : ‘Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, 23 rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng ! 24 Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy.’ Và họ bắt đầu ăn mừng.

25 “Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa, 26 liền gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì. 27 Người ấy trả lời : ‘Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh khoẻ.’ 28 Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ. 29 Cậu trả lời cha : ‘Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. 30 Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng !’

31 “Nhưng người cha nói với anh ta : ‘Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. 32 Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy.’”

 

SUY NIỆM

Tin Mừng theo thánh Lu-ca hôm nay làm nổi bật lòng thương xót tha thứ của Thiên Chúa đối với nhân loại, cũng như thái độ của những người tội lỗi, đã có lối sống khác với tinh thần lề luật Thiên Chúa; nay họ hồi tâm ăn năn sám hối và tin vào giáo huấn của Đức Giêsu; việc này khiến những người Pha-ri-sêu càng ghen tị và xúc phạm đến Người.

Theo trình thuật Tin Mừng, sau khi người con trai thứ đòi chia gia tài rồi bỏ nhà ra đi, người cha không ngớt nhớ thương nó. Ông buồn phiền, đau khổ vô cùng vì đứa con đã bỏ nhà đi hoang. Ông thương nhớ nó dù nó đã khước từ tình thương ông dành cho nó, dù nó đã vô tâm gác bỏ ngoài tai lời khuyên bảo, van xin của ông mà nhẫn tâm quay lưng lại với ông; nó đã ra đi tìm thú vui cho riêng nó.

Thời gian dần trôi qua, đứa con trai thứ đã ra đi mang theo toàn bộ tài sản của nó; thực ra là của cha nó và nó muốn tự do tiêu xài phung phí. Nó ra đi, đến với đám bạn xấu và đĩ điếm, bỏ ngoài tai lời khuyên răn chất chứa đầy yêu thương của cha nó. Còn người cha mỏi mòn đợi con trở về để ông yêu thương. Thế rồi đến một hôm, bỗng dưng người con xuất hiện; ngay từ ở đằng xa, người cha đã thấy nó trở về; ông vội vàng chạy ra ôm nó vào lòng và hôn nó. Niềm vui dâng trào và tình thương tha thứ của người cha làm cho ông quên hết quá khứ của nó, ông gọi gia nhân mang áo mới mặc cho nó, trao nhẫn và xỏ dép cho nó để biểu lộ lòng nhân hậu vô biên của người cha đã tha thứ mọi tội lỗi của nó và phục hồi chức phận làm con cho nó trong gia đình.

Khước từ tình thương của cha mình, người con thứ ra đi khỏi nhà và tưởng rằng mình sẽ được hạnh phúc lâu dài với lối sống tự do phóng khoáng; nhưng khi tài sản cạn kiệt, bạn bè xa lánh, lâm cảnh túng thiếu anh ta mới nhận ra giá trị đích thực của cuộc sống và tình thương của cha đã dành cho mình. Anh ta hối lỗi ăn năn vì đã khước từ tình thương của cha và rồi quyết tâm trở về với cha. Anh ta tự nhủ phải trở về với cha và thú nhận tội lỗi: “ con thật đắc tội với Trời và với cha”;  anh nghĩ rằng: vì  phạm tội nặng nề như vậy nên chẳng còn xứng đáng là con của cha nữa, đồng thời hạ  thấp mình như một người làm công trong nhà của cha mình.

Quyết tâm trở về với cha mình là một lựa chọn sáng suốt và khôn ngoan; người con thứ đứng lên đi về với cha; anh cắt đứt quá khứ lầm lỗi, vất bỏ sau lưng những cám dỗ của tiền bạc, lạc thú và đam mê thấp hèn để canh tân: đổi mới cách sống, đổi mới suy nghĩ; và anh đã can đảm thực hiện điều đó. Còn người cha nhân hậu, không mảy may nhớ đến lỗi lầm của con vì ông đã yêu thương nó, đang yêu thương và còn yêu thương mãi mãi.

Bên cạnh hình ảnh của người con thứ đi hoang đã ăn năn sám hối; trình thuật Tin Mừng còn đề cập đến thái độ của người con cả: Anh ta tự hào đã sống ngoan hiền với cha; nhưng trước lòng nhân hậu bao dung của cha dành cho đứa em ngỗ nghịch nay đã sám hối trở về, thay vì chung chia niềm vui với cha mình đồng thời đón nhận em, thì ngược lại, anh đã ghen tị và khinh bỉ nó. Cuộc đối thoại giữa người cha và người con cả cho thấy tình cảm đặc biệt người cha dành cho đứa em tội lỗi đã biết sám hối trở về; đồng thời nhắc nhở người con cả cần duy trì mối tương quan tốt với em mình dù nó đã có lúc làm sai; phải cảm thông tha thứ và mừng vui.

Hình ảnh người cha nhân hậu trong trình thuật Tin Mừng hôm nay, chỉ diễn tả được phần nào lòng khoan dung, độ lượng và tha thứ của Thiên Chúa mà thôi; nhưng bấy nhiêu cũng đủ cho chúng ta cảm nhận được tình thương tha thứ vô điều kiện và vô hạn lượng của Ngài dành cho mọi người, những con người đầy khiếm khuyết và tội lỗi. Ngài luôn trông mong chờ đợi, mời gọi chúng ta ăn năn sám hối và trở về; với điều kiện duy nhất tin vào Đức Giêsu Kitô, tin vào lòng thương xót, thứ tha của Ngài.

Tài sản mà chúng ta đang nắm giữ trong tay (thời gian, tài trí, của cải vật chất và sức khỏe, cùng với ân sủng của Chúa) chắc hẳn phải giá trị gấp tỉ, tỉ lần số tài sản của người con thứ trong trình thuật Tin Mừng hôm nay; chúng ta đã sử dụng nó với mục đích nào: Cho điều thiện ích hay cho ích kỷ, đam mê bất chính? Cho danh Cha cả sáng hay làm cho vinh quang của Ngài lu mờ trước thế gian? Hãy hồi tâm và trở về.

Sứ điệp Tin Mừng hôm nay mời gọi tôi:

Hãy tin tưởng vào sự độ lượng, khoan dung của Thiên Chúa Tình Yêu, Đấng giàu lòng thương xót và hay tha thứ, mà trở về với Ngài trong tâm tình sám hối ăn năn; ăn năn về những hành vi đã xúc phạm đến Ngài và khước từ tình thương của Ngài.

CẦU NGUYỆN

Lạy Chúa Giêsu Kitô, xin cho con nhận biết những tội lỗi mình đã phạm, và ban ơn ăn năn sám hối để con can đảm đứng dậy trở về với Chúa qua bí tích Hòa Giải; nhất là trong Mùa Chay thánh này.

SỐNG TIN MỪNG

Siêng năng lãnh nhận bí tích hòa giải để được ơn giao hòa với Chúa, với Hội Thánh và làm hòa cùng anh em.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *