Kềm chế tính nóng (19.02.2016 – Thứ Sáu sau Chúa Nhật 1 Mùa Chay năm C)

Ăn chay và kiêng thịt

Lời Chúa: Mt 7,7-12

 Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mat-thêu

20 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Thầy bảo cho anh em biết, nếu anh em không ăn ở công chính hơn các kinh sư và người Pha-ri-sêu, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.
21 “Anh em đã nghe Luật dạy người xưa rằng : Chớ giết người ; ai giết người, thì đáng bị đưa ra toà. 22 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết : Ai giận anh em mình, thì đáng bị đưa ra toà. Ai mắng anh em mình là đồ ngốc, thì đáng bị đưa ra trước Thượng Hội Đồng. Còn ai chửi anh em mình là quân phản đạo, thì đáng bị lửa hoả ngục thiêu đốt. 23 Vậy, nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, 24 thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình. 25 Anh hãy mau mau dàn xếp với đối phương, khi còn đang trên đường đi với người ấy tới cửa công, kẻo người ấy nộp anh cho quan toà, quan toà lại giao anh cho thuộc hạ, và anh sẽ bị tống ngục. 26 Thầy bảo thật cho anh biết : anh sẽ không ra khỏi đó, trước khi trả hết đồng xu cuối cùng.”

 

“Anh em đã nghe luật dạy người xưa rằng: chớ giết người. Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: Ai giận anh em mình, thì đáng bị đưa ra toà.” (Mt 5,21-22) 

Cái làm cho chúng ta phải ân hận nhất là tính dễ nổi giận của mình, bởi vì người dễ nổi giận thì rất dễ phá hoại công việc của mình cũng như kế hoạch của người khác. Khi trưng dẫn luật Mô-sê: “Chớ giết người”, Chúa Giê-su không bác bỏ, Ngài cũng đồng ý như vậy, nhưng Ngài còn muốn đưa nó đi xa hơn nữa, đi đến tận cùng ý muốn của Thiên Chúa, đó là trừ khử sự tức giận, là nguyên nhân sâu xa đi đến tội giết người, chẳng những giết thân xác mà còn giết cả phẩm giá và danh dự kẻ khác. Kinh nghiệm cho thấy chiến tranh phát sinh từ hận thù tranh chấp: trước khi loại bỏ kẻ khác bằng súng đạn, thì người ta đã loại trừ nhau ra khỏi tâm hồn mình bằng lòng hờn giận, ghen ghét, bằng tiếng cãi cọ, chửi rủa.

Tính nóng nảy thì  ai cũng có. Tôi có phải là người không biết kềm chế tính nóng mà phải nhận lấy hậu quả khó lường của nó? Thiên Chúa thì rất chậm nổi giận nhưng rất mau thi ân giáng phúc cho kẻ cầu xin với Người, và nếu có giận thì giận trong giây lát nhưng yêu thương thì yêu thương suốt đời từ đời nọ đến đời kia. Là con cái Thiên Chúa, tơi cố gắng tập sống như Ngài.

Mỗi lần lên cơn tức giận vì ai đó với bất cứ lý do gì.., tôi tìm uống một ly nước lạnh, nuốt chầm chậm cho trôi cơn giận ra khỏi lòng mình, có khi chạy tới Nhà Thờ quỳ trước Thánh Thể và cứ thinh lặng để được Chúa xoa dịu trong tâm hồn, chịu không nổi nữa thì cứ tự do khóc đã đời cho Chúa nghe…, sau đó tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm hẳn…

Lạy Chúa, Chúa đã rộng lượng tha thứ cho con tất cả, xin giúp con cũng biết quảng đại tha thứ cho anh chị em con. Con muốn sống yêu thương mọi người chỉ vì chính Chúa đã quảng đại yêu thương con, xin giúp con biết tập luyện mỗi ngày theo gương Chúa : “hiền lành và khiêm nhường trong lòng”. Amen.

BCT