Lời Chúa: Mc 7,1-13
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô
1 Khi ấy, có những người Pha-ri-sêu và một số kinh sư tụ họp quanh Đức Giê-su. Họ là những người từ Giê-ru-sa-lem đến. 2 Họ thấy vài môn đệ của Người dùng bữa mà tay còn ô uế, nghĩa là chưa rửa. 3 Thật vậy, người Pha-ri-sêu cũng như mọi người Do-thái đều nắm giữ truyền thống của tiền nhân : họ không ăn gì, khi chưa rửa tay cẩn thận ; 4 thức gì mua ngoài chợ về, cũng phải rảy nước đã rồi mới ăn ; họ còn giữ nhiều tập tục khác nữa như rửa chén bát, bình lọ và các đồ đồng. 5 Vậy, người Pha-ri-sêu và kinh sư hỏi Đức Giê-su : “Sao các môn đệ của ông không theo truyền thống của tiền nhân, cứ để tay ô uế mà dùng bữa ?” 6 Người trả lời họ: “Ngôn sứ I-sai-a thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả, khi viết rằng :
Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng,
còn lòng chúng thì lại xa Ta.
7Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích,
vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật phàm nhân.
8 Các ông gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà duy trì truyền thống của người phàm.” 9 Người còn nói : “Các ông thật khéo coi thường điều răn của Thiên Chúa, để nắm giữ truyền thống của các ông. 10 Quả thế, ông Mô-sê đã dạy rằng : ‘Ngươi hãy thờ cha kính mẹ’ và ‘kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử !’ 11 Còn các ông, các ông lại bảo : ‘Người nào nói với cha với mẹ rằng : những gì con có để giúp cha mẹ đều là ‘co-ban’ nghĩa là lễ phẩm đã dâng cho Chúa’ rồi, 12 và các ông không để cho người ấy làm gì để giúp cha mẹ nữa. 13 Thế là các ông lấy truyền thống các ông đã truyền lại cho nhau mà huỷ bỏ lời Thiên Chúa. Các ông còn làm nhiều điều khác giống như vậy nữa !”
Chữ “ngụy” (伪) trong tiếng Hán có nghĩa là giả, không thật. Được ghép bởi bộ “nhân” (亻), và “lực” (力), nhằm ngụ ý về người ngỡ rằng mình có sức lực, có khả năng để thực hiện một công việc nào đó, nhưng sự thật lại không phải như vậy.
Hôm nay, thánh Mác-cô cho thấy rõ nghĩa chữ “ngụy” ở não trạng và cách sống đạo của những người biệt phái và một số kinh sư đến từ Giê-ru-sa-lem đang tụ tập bên Chúa Giêsu, và cho rằng Chúa và các môn đệ Người dùng bữa với những bàn tay còn ô uế, vì chưa rửa tay trước khi ăn. Vì não trạng họ cứ tin chắc hễ tắm rửa sạch sẽ trước khi dùng bữa là sẽ được gột rửa hết những nhơ bẩn; con người trở nên sạch trong, tinh tuyền.
Trước thái độ giả hình đó, Chúa Giê-su đã trả lời họ: “Ngôn sứ I-sai-a thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả, khi viết rằng: “Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta. Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích, vì giáo lý nó chúng giảng dạy chỉ là giáo luật phàm nhân” (Mc 7, 1-13).
Thay vì lo lắng làm cho lương tâm sạch sẽ, nội tâm tinh tuyền; thì các người biệt phái và giới kinh sư chỉ lo giữ cho sạch bên ngoài, sợ dơ hình thức… cho nên họ lo rửa ráy tay chân mà không lo cọ rửa lương tâm.
Qua đó, Chúa Giê-su muốn cái cốt lõi, cái chính yếu của lề luật chính là tinh thần của lề luật. Vì thế, khi hành động hoặc nói ra nhất thiết phải xuất phát từ chân tâm ngay thật; việc bố thí phải phát xuất từ một tấm lòng bác ái hay thương xót; việc ăn chay cầu nguyện phải khởi sự từ ý muốn chế ngự, và xa lánh các điều xấu; tham dự thánh lễ mỗi ngày với tâm tình mến Chúa, thì mới hữu ích cho các linh hồn và mang giá trị cứu rỗi…
Lạy Chúa, xin cho đời sống của con luôn tương đồng với những gì đã suy nghĩ và nói ra; để con đạt được một đức tin kiên vững bằng những việc làm chân thật với lương tâm ngay chính của mình. Amen.
CÁT BIỂN