Nữ phi công anh hùng: “Mỗi lần bay là một cơ hội làm chứng cho Chúa Kitô”

Andrew Hay của Reuters ngày 18 tháng Tư tường trình rằng viên phi công đã hạ cánh an toàn chuyến bay gặp nạn của Hãng Hàng Không Southwest vào hôm thừ Ba có kinh nghiệm lái máy bay đầu tiên của cô trong Hải Quân Hoa Kỳ, từng hạ cánh các phản lực cơ F-18 với tốc độ 150 dặm một giờ trên các hàng không mẫu hạm.

Tammie Jo Shults, 56 tuổi, có thể đã rút tỉa các kỹ năng học được của Hải Quân khi một trong hai cỗ máy trên chiếc Boeing 737-700 của cô nổ tan ở độ cao 32,000 bộ Anh vào hôm thứ Ba, buộc cô phải thi hành một cuộc lao xuống nhanh hướng về Phi Trường Quốc Tế Philadelphia.

Vụ nổ trên đã gây tử vong cho một hành khách và gần như hút một hành khách khác ra khỏi một chiếc cửa sổ vỡ tan.

Là một trong các nữ phi công chiến đấu đầu tiên của Hải Quân Hoa Kỳ, Shults đã bình thản nói với kiểm soát không vận rằng một phần máy bay của cô đã không còn, và cô cần các xe cứu thương trên đường bay.

Cô nói với một kiểm soát viên: “Chúng tôi có một phần máy bay không còn, nên chúng tôi cần bay chậm lại chút đỉnh”.

Nhiều người trong số 144 hành khách hết lời ca ngợi cô trên các phương tiện truyền thông xã hội sau khi Shults cám ơn họ về lòng dũng cảm khi họ rời máy bay.

Amanda Bourman viết trên Instagram: “Phi công Tammy Jo thật là tuyệt vời! Cô đã hạ chúng tôi xuống đất an toàn tại Philly”.

Theo CBS, hành khách Alfred Tumlinson nói về Shults: “Cô có thần kinh bằng thép. Vị nữ lưu ấy, tôi hết lòng ca ngợi. Tôi sẽ gửi tới cô thiệp Giáng Sinh, tôi xin nói với qúy vị điều đó, với một phiếu quà vì đã giúp tôi xuống tới đất an toàn. Cô quả tuyệt vời!”. Ông còn viết thêm: “Vị nữ lưu, phi hành đoàn, mọi sự, mọi người đều không thể trách được. Họ thật chuyên nghiệp trong những điều họ làm để giúp chúng tôi tới đất an toàn”.

Diana McBride Self dùng Facebook để cám ơn Shults. Bà viết “sự duyên dáng và kiến thức của cô dưới áp lực quả là ngoại thường. Cô xuống tận máy bay đích thân thăm hỏi chúng tôi sau khi đã hạ cánh chiếc máy bay bị nạn… Chúng tôi quả ở trong những bàn tay tuyệt diệu”.

Các hành khách nhận diện Shults là phi công. Còn Hãng Hàng Không Southwest thì từ chối việc nêu tên phi hành đoàn chuyến bay 1380. Chính cô Shults cũng không sẵn sàng để đưọc phỏng vấn.

Các người có thẩm quyền cho rằng phi hành đoàn chỉ làm những gì họ đã được huấn luyện.

“Thiên Chúa gửi Các Thiên Thần Của Người Xuống”

Shults có lẽ đã không bao giờ trở thành phi công nếu cô không nhất quyết muốn bay từ lúc còn nhỏ tuổi.

Cô được trích dẫn trên trang mạng F-16.net rằng cô cố gắng dự ngày nghiệp bay tại trường trung học nhưng được cho hay là người ta không nhận con gái.

Là người quê ở New Mexico, cô không bao giờ để mất niềm khao khát được bay và, sau khi học y khoa ở Kansas, cô đã nạp đơn vào Không Quân. Nhưng không phải Không Quân đã để cô dự thi trở thành phi công, mà là Hải Quân.

Cô là một trong những nữ phi công F-18 đầu tiên và trở thành một huấn luyện viên trước khi rời Hải Quân năm 1993 và gia nhập hãng Southwest.

Là một Kitô hữu, kết hôn với một đồng phi công và có hai con, Shults cho biết ngồi ở ghế phi công trưởng giúp cô “cơ hội làm chứng cho Chúa Kitô hầu như trên mọi chuyến bay”.

Còn Bourman thì là một trong nhiều hành khách cho rằng họ được cứu nhờ sự can thiệp của Thiên Chúa. Bà nói: “Thiên Chúa gửi các thiên thần của Người xuống để trông nom chúng tôi”.

Tờ Washington Post tường thuật kỹ hơn cuộc điệm đàm giữa Shults và đài kiểm soát không lưu. Lời cô: ““Southwest 1380, chúng tôi chỉ còn 1 máy. Một phần máy bay của chúng tôi đã không còn nên chúng toi cần bay chậm lại một chút… Chúng tôi có những hành khách bị thương”.

Không lưu: “các hành khách bị thương, rồi, còn máy bay của chị có cháy không?”

Shults: “Không , không cháy, nhưng một phần của nó không còn… Họ nói có một lỗ hổng, ôi, có người bị rớt ra ngoài”.

Washington Post cũng kể về Diana McBride Self. Cô cám ơn Shults trên Facebook về “sự hướng dẫn và đảm lược trong tình huống cấp bách… Cô còn xuống máy bay để chuyện trò với mỗi người chúng tôi… Cô quả là một nữ anh thư Hoa Kỳ”.

Nhiều người ví cô với phi công trưởng Chesley “Sully” Sullenberger, người đã hạ cánh chiếc máy bay của US Airways an toàn xuống Sông Hudson ở New York năm 2009.

Hãng Southwest từ chối cho biết tên phi công. Nhưng mẹ chồng của Shults quả quyết với Washington Post cô chính là phi công. Chồng cô cũng xác nhận như vậy với Associated Press. Shults thì không bình luận gì khi được tờ báo hỏi.

Bà mẹ chồng của Shults xác nhận cô là một Kitô hữu ngoan đạo, có một đức tin mà theo bà đã góp phần vào trạng thái bình tĩnh khi hạ cánh khẩn cấp. Bà Virginia Shults nói về con dâu: “tôi biết Thiên Chúa ở với nó, và tôi biết lúc ấy nó chuyện trò với Thiên Chúa”.

Và dù đầu óc cô lúc đó nghĩ gì, cô vẫn không quên cám ơn đài kiểm soát không lưu khi đã hạ cánh: “Cám ơn…cám ơn các anh, đã giúp đỡ tôi”. Đủ thấy, cô không thể không cám ơn Thiên Chúa, Đấng cô hằng mong ước được làm chứng.

 

Vũ Văn An

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *