1. Người Ukraine muốn tổ chức lễ Giáng Sinh vào ngày nào?
Lyubomyr Mysiv – Phó Giám đốc Nhóm nghiên cứu xã hội học của Ukraine đã có một bài thuyết trình tại trung tâm báo chí Kyiv vào sáng thứ Ba 20 tháng 12 về đề tài: “Người Ukraine muốn tổ chức lễ Giáng Sinh vào ngày nào?”.
Theo ông, 91% những người được hỏi muốn cử hành lễ Giáng Sinh vào ngày 25 tháng 12. Lý do chủ yếu là việc cử hành vào ngày 25 tháng 12 theo lịch Gregoriô thay vì ngày 7 tháng Giêng có thể được xem là một động thái tách biệt với Chính Thống Giáo Nga, mà người đứng đầu Giáo Hội này, là Thượng Phụ Kirill, đã nồng nhiệt ủng hộ cuộc xâm lược của Putin.
Giáo Hội Chính thống của Ukraine đã quyết định cử hành lễ Giáng Sinh vào ngày 25 tháng 12. Đức Tổng Giám Mục Epiphanius Đệ Nhất của Kyiv và Toàn Ukraine đã cho biết như trên, và coi quyết định này như là một cách để Ukraine thoát dần khỏi tầm ảnh hưởng của Chính Thống Giáo Nga.
Giáo Hội Công Giáo Ukraine nghi lễ Đông phương có thể cũng đang cân nhắc để từ năm 2023 sẽ cử hành lễ Giáng Sinh theo lịch Công Giáo Latinh.
2. Câu chuyện thú vị đằng sau cây thông Giáng Sinh của Trung tâm Rockefeller
Một hành động hào phóng đã mang đến cho chúng ta cây thông Giáng Sinh Rockefeller mang tính biểu tượng giúp đoàn kết mọi người và là dấu hiệu của hy vọng.
Bạn đã bao giờ tự hỏi cây thông Giáng Sinh mang tính biểu tượng của Trung tâm Rockefeller đến từ đâu chưa?
Năm nay, chúng tôi muốn chia sẻ câu chuyện ngọt ngào về hành động hào phóng đằng sau một trong những cây thông Giáng Sinh nổi tiếng nhất thế giới.
Nhóm thực hiện cây thông Giáng Sinh của Rockefeller bắt đầu tìm kiếm cây từ rất lâu trước tháng 12. Họ nhận được hàng trăm những đề nghị giúp đỡ từ khắp nước Mỹ.
Vào tháng 6, họ đang kiểm tra một đối thủ cạnh tranh ở Glens Falls, một thị trấn cách Thành phố New York 3 tiếng rưỡi về phía bắc, thì thay vào đó, một cái cây khác thu hút sự chú ý của họ.
“Khi tôi đến vào đầu mùa hè, tôi đang lái xe xuống phố Main ở Queensbury, tôi nhìn thấy cái cây ở bên cạnh và tôi biết sau khi hoàn thành một cuộc hẹn khác, tôi sẽ ghé qua và kiểm tra. nó xem sao,” Erik Pauze, trưởng bộ phận làm vườn tại Trung tâm Rockefeller, cho biết trong một cuộc phỏng vấn với Spectrum News.
Cây vân sam Na Uy 90 tuổi đứng trên tài sản của gia đình Lebowitz, và họ hoàn toàn bất ngờ khi Pauze liên hệ với họ.
Luật sư Neil Lebowitz ở Glens Falls, New York, hồi tưởng lại khoảnh khắc Pauze liên lạc với anh ta.
“Tôi không biết anh ấy đang đề cập đến điều gì,” ông nói với tờ Glens Falls Chronicle, nhưng “anh ấy đã gửi cho tôi một bức ảnh về cái cây và tôi nhận ra cái cây và tài sản ngay lập tức.”
Gia đình Lebowitz nhanh chóng quyết định tặng cây của họ. Họ nhận ra rằng hành động hào phóng này sẽ thắp sáng rất nhiều cuộc đời trong mùa Giáng Sinh này.
“Đó là thứ mà chúng tôi có thể chia sẻ với những người khác,” Lebowitz nói. “Đó là món quà của chúng tôi dành cho mọi người.”
Cây Giáng Sinh là dấu hiệu của hy vọng, là ánh sáng thực sự trong bóng tối mùa đông. Và nó kết nối mọi người trên khắp thế giới, đoàn kết mọi người trong tinh thần kỳ diệu của Giáng Sinh.
Gia đình Lebowitz biết rằng cái cây của họ sẽ là thứ mang lại hạnh phúc cho vô số người.
“Nó giúp mọi người hạnh phúc, tại sao lại không cho?” Lebowitz nói.
Nhìn vào cây Spruce hùng vĩ, cao 62 foot này, hàng triệu người phải kinh ngạc trước sự hùng vĩ của thế giới được tạo ra.
Có lẽ cái cây xinh đẹp này có thể là một lời nhắc nhở về Ánh Sáng của Thế Giới, Đấng mà chúng ta hân hoan chờ đợi đang đến.
Source:Aleteia
3. Thêm 140 giáo dân, linh mục Tây Ban Nha tử đạo vì đức tin được xét phong chân phước
Hôm nay, giai đoạn cấp giáo phận của tiến trình phong chân phước cho 140 linh mục và giáo dân bị sát hại ở Tây Ban Nha trong cuộc đàn áp tôn giáo vào những năm 1930 đã kết thúc. Trong số các ứng cử viên có vị linh mục đã giấu thi thể của Thánh Isidore để không bị mạo phạm.
Có ba án phong chân phước: một cho 61 linh mục triều từ Madrid, một cho 71 giáo dân, và một cho tám thành viên của Hiệp Hội Truyền Thông Công Giáo, tất cả đều bị sát hại trong cuộc bách hại tôn giáo diễn ra trong thời Đệ nhị Cộng hòa Tây Ban Nha và cuộc nội chiến.
Những nguyên nhân này được thúc đẩy bởi Tổng giáo phận Madrid, Giáo phận Getafe, Hiệp Hội Truyền Thông Công Giáo, gọi tắt là ACdP, Công Giáo Tiến Hành Madrid và Công Giáo Tiến Hành Getafe.
Cuộc đàn áp tôn giáo trong những năm đó “là cuộc đàn áp đẫm máu nhất mà Giáo hội ở đất nước chúng ta phải gánh chịu, mặc dù không phải là lớn nhất trong lịch sử; vâng, có lẽ là dữ dội nhất,” theo một Giám Mục Phụ Tá của Madrid, Đức Cha Juan Antonio Martínez Camino.
Chỉ trong năm tháng cuối năm 1936, khi chiến tranh bắt đầu, hơn 7,500 linh mục đã tử vì đạo. Trong số các ứng viên được phong chân phước mà giai đoạn cấp giáo phận đã kết thúc hôm nay ở Madrid, có rất nhiều ví dụ về những cuộc bách hại đẫm máu.
Nhiều người đã bị theo dõi và giết trong vòng vài giờ. Không ít người đã kết thúc cuộc sống trong các cuộc thảm sát Paracuellos de Jarama. Những người khác đã bị làm nhục. Tất cả đều tiến đến cái chết như một chiến thắng dành cho Chúa.
Án tuyên thánh của Cha Federico Santamaría cho biết người dân thị trấn đã tập trung lại để chứng kiến cảnh tượng này. Vị linh mục đã bị trẻ em tát và đánh đập trước khi bị bắn, sau khi “một nữ dân quân cắt tai của ngài như một chiến lợi phẩm khi ngài vẫn còn sống”
Một nhóm giáo dân bị giam giữ ở thị trấn miền núi Los Molinos, phía bắc Madrid, đã bị tra tấn trong bốn ngày. Để thêm vào sự nhạo báng, họ đã cử hành một Thánh lễ báng bổ để làm nhục họ.
Cha Timoteo Rojo là phụ trách giáo luật của giáo phận và là thủ thư của Nhà thờ St. Isidore bắt đầu từ năm 1929. Ngài là con mồi đắt giá cho dân quân, vì người ta tin rằng ngài có thể tiếp cận tài liệu quan trọng của giáo phận.
Cùng với ba linh mục khác, ngài chịu trách nhiệm đóng bình đựng thi hài của Thánh Isidore, người được phong thánh cách đây 400 năm vào năm 1622. Việc giữ bí mật khiến ông phải trả giá bằng mạng sống của mình.
Sau khi cứu được bức tranh Đức Trinh Nữ Paloma, một bức tranh được lòng sùng kính đặc biệt phổ biến ở Madrid, Cha Andrés Rodríguez Perdiguero về nhà cha mẹ mình. Là một người nổi tiếng, ngài bị bọn dân quân theo dõi, bắt giữ và buộc tội “bất mãn với lực lượng dân quân Fuencarral.” Ngài bị hành quyết “với hai cánh tay dang rộng hình chữ thập” sau khi tha thứ cho những kẻ giết mình.
Cha Manuel Escribano nói thẳng với các dân quân đang vào nhà ngài: “Nếu các người đang tìm linh mục, thì chính là tôi đây!” Sau khi bị bắt, ngài nói lời tạm biệt với người thân của mình rằng: “Hẹn gặp lại ở thiên đường!”
Cha José Bermúdez trốn trong nhà cha mẹ mình, và bị một phụ nữ hàng xóm báo tin. Khi bị bắt, ngài kêu lên: “Hãy biết rằng tôi sẽ không bao giờ từ bỏ đức tin của mình; bạn có thể làm bất cứ điều gì bạn muốn với tôi. Bị đưa đến một nhà tù tạm thời, ngài bị đánh đập trước khi bị giết.
Luật sư Fernando Urquijo, bị giết ở tuổi 34, đã viết trước khi chết:
“Tôi sắp chết vì những lý tưởng này, và tôi tuyên bố đó là dấu ấn vinh quang lớn nhất của mình, vì đã là một người Công Giáo, một Tông đồ cho đến giây phút cuối cùng của cuộc đời tôi, trong đó, nếu Chúa cho phép, tôi sẽ chết trong tiếng hét : ‘Chúa Kitô Vua muôn năm!’ và ‘Tây Ban Nha muôn năm!’“
Có tám thành viên của Hiệp Hội Truyền Thông Công Giáo là một phần của án tuyên chân phước này.
Trong số đó có José María de la Torre Rodas, một luật sư từng là tổng thư ký của Hiệp Hội Truyền Thông Công Giáo. Ông cũng là thành viên của Hội Dòng Thánh Mẫu, một hiệp hội giáo dân được thành lập để thúc đẩy sự thánh thiện nhờ Mẹ Maria.
Hiệu trưởng đầu tiên của Trung tâm Nghiên cứu Đại học, Federico Salmón, cũng là một phần của án tuyên Chân Phước này. Là Luật sư của bang, ngài lãnh đạo các sinh viên luật của Liên đoàn Sinh viên Công Giáo Quốc gia.
Trong lĩnh vực chính trị, ông là ủy viên hội đồng quốc gia và tổng thư ký của Liên đoàn các quyền tự trị Tây Ban Nha và Bộ trưởng Bộ Lao động, Tư pháp và Y tế vào năm 1935.
Source:Catholic News Agency