Ngày 8 tháng 10
Chân phước AM-RÔ-XI-Ô XI-Ê-NA
Linh mục (1220-1286)
Tiểu sử
Cậu Am-rô-xi-ô Xan-xơ-đô-ni sinh tại Xi-ê-na năm 1220. Cậu có thân hình xấu xí đến độ mọi người trông thấy cậu đều tỏ lòng xót thương. Lúc người vú nuôi đem cậu đến nhà thờ thánh Ma-ri-a Mác-đa-la của các tu sĩ Ða Minh, bỗng dưng, một phép lạ lớn lao đã xảy đến làm cho thân hình cậu trở nên hoàn toàn bình thường. Chính tại nhà thờ này, cậu đã lãnh tu phục vào năm 17 tuổi.
Sau khi mãn năm tập, thầy Am-rô-xi-ô được gởi đến tu viện thánh Gia-cô-bê để thụ giáo với thánh An-be-tô Cả. Tại tu viện này, thầy đã trở thành bạn đồng môn với thánh Tô-ma A-quy-nô. Cả hai đều được theo học với những tôn sư ở Cô-lô-ni-a, tại đây, họ tiếp cận với công việc giảng dạy dưới sự hướng dẫn của các bậc tôn sư. Sau 5 năm trau dồi kiến thức, cha Am-rô-xi-ô được sai về Pa-ri để chú giải “các luận đề thần học”. Thế nhưng, các nhà đào tạo nhận thấy cha có biệt tài hùng biện, nên chẳng bao lâu tài năng của cha được dành cho những sứ vụ quan trọng. Trước tiên, cha được sai đi khắp nước Ðức để ngăn chặn làn sóng gia tăng của bè rối ; rồi đến Hung-ga-ri để trợ giúp cuộc kháng chiến chống quân Thát-đát (Nguyên Mông) ; tiếp theo là đến Xi-ê-na để giải phóng những đồng bào của mình khỏi cuộc nội chiến.
Ðức thánh cha Ghê-gô-ri-ô X triệu mời cha đến Rô-ma để canh tân việc giảng dạy thần học và giao cho sứ vụ hòa giải các thành phố đang trong tình trạng chia rẽ : cha thuyết phục Giê-nét thương thuyết với Vê-nê-di-a ; Vê-nê-di-a với Pi-xa ; cha đã tái lập mối giao hảo giữa những người Xi-ê-na với đức giáo hoàng, rồi giữa những người dân Xan Giê-mi-ni-a-nô với nhau. Cha du thuyết ở Pháp để kêu gọi những tấm lòng hào hiệp tham gia vào cuộc thập tự chinh của vua thánh Lu-i. Một lần nữa tại Xi-ê-na, cha đưa các đồng bào của mình đang nổi lên chống đức giáo hoàng quay trở về với lòng thuần phục. Cha được chọn làm giám mục Xi-ê-na, nhưng vì lòng khiêm nhường cha đã từ chối chức vị này. Ðức khiêm nhường đã thôi thúc cha từ chối mọi vinh quang trần thế, cha rảo bước khắp nơi săn sóc cho các bệnh nhân, rửa chân cho khách lữ hành, đón nhận mọi nghịch cảnh mà không một lời than trách. Lòng khiêm hạ của cha còn được bộc lộ qua những cung cách cư xử dịu hiền và nhẫn nại.
Cha lui về an dưỡng trong một tu viện và chỉ chú tâm vào đời sống chiêm niệm trong suốt 10 đến 15 năm. Sau đó, các đức giáo hoàng lại mời gọi cha đi tái lập hòa bình giữa những người Vê-nê-di-a và người Giê-nét, Phi-ren-xê và Pi-xa… vào những năm tháng cuối đời, cha được chỉ định làm tu viện trưởng ở Xi-ê-na. Chính cha là người đã góp nhiều công sức trong việc xây cất nhà thờ thánh Ða Minh, ngôi thánh đường này vẫn còn được sử dụng cho đến ngày nay.
Trên tòa giảng, lời nói của cha có sức thuyết phục mạnh mẽ, nhiệt thành và truyền cảm kỳ diệu. Vào đầu mùa Chay năm 1286, trong khi đang giảng ở Xi-ê-na để chống lại thái độ dửng dưng của giới trưởng giả, cha hăng say nhiệt tình đến độ một mạch máu trong tim bị đứt làm cho người bị thổ huyết. Ngày hôm sau, chứng xuất huyết đã thuyên giảm, cha lại lên bục giảng để tiếp tục bài giảng. Nhưng mạch máu ấy lại toạc ra gây xuất huyết trầm trọng hơn hôm trước. Cha Am-rô-xi-ô biết rằng giờ ra đi của mình đã gần kề, người xin được lãnh bí tích thống hối và xin anh em để cho người được an tĩnh hầu có thời gian để dọn mình trước khi về với Chúa.
Cha Am-rô-xi-ô được đức thánh cha Cơ-lê-men-tê VIII tôn phong chân phước năm 1597.
Lời nguyện : Lạy Thiên Chúa giàu lòng thương xót, xin cho Hội Thánh được tràn đầy niềm vui khi mừng kính chân phước Am-rô-xi-ô, ngõ hầu Hội Thánh được kiện cường nhờ những trợ giúp thiêng liêng và được xứng đáng thông phần niềm hoan lạc vĩnh cửu. Chúng con cầu xin