Nhận và Cho (09.12.2017 – Thứ Bảy Tuần I Mùa Vọng Năm B)

Ngày 09.12: Lễ Kính Cung hiến Vương cung thánh đường Đức Bà Sài Gòn

Lời Chúa: Ga 4,19-24

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an

19 Khi ấy, có người phụ nữ Sa-ma-ri nói với Đức Giê-su : “Thưa ông, tôi thấy ông thật là một ngôn sứ … 20 Cha ông chúng tôi đã thờ phượng Thiên Chúa trên núi này ; còn các ông lại bảo : Giê-ru-sa-lem mới chính là nơi phải thờ phượng Thiên Chúa.” 21 Đức Giê-su nói với chị : “Này chị, hãy tin tôi : đã đến giờ các người sẽ thờ phượng Chúa Cha, không phải trên núi này hay tại Giê-ru-sa-lem. 22 Các người thờ Đấng các người không biết ; còn chúng tôi thờ Đấng chúng tôi biết, vì ơn cứu độ phát xuất từ dân Do-thái. 23 Nhưng giờ đã đến -và chính là lúc này đây- giờ những người thờ phượng đích thực sẽ thờ phượng Chúa Cha trong thần khí và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những ai thờ phượng Người như thế. 24 Thiên Chúa là thần khí, và những kẻ thờ phượng Người phải thờ phượng trong thần khí và sự thật.”

 

Lời Chúa: Mt 9,35 – 10,1.6-8

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

9 35 Khi ấy, Đức Giê-su đi khắp các thành thị, làng mạc, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.

36 Đức Giê-su thấy đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt. 37 Bấy giờ, Người nói với môn đệ rằng : “Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại ít. 38 Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về.”

10 1 Rồi Đức Giê-su gọi mười hai môn đệ lại, để ban cho các ông quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.

6 Đức Giê-su sai các ông đi và chỉ thị rằng : “Hãy đến với các con chiên lạc nhà Ít-ra-en. 7 Dọc đường hãy rao giảng rằng : Nước Trời đã đến gần. 8 Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi được sạch bệnh, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.”

 

Ở mọi thời đại, sự công bằng luôn được con người đặt lên hàng đầu. Người ta muốn mọi thứ phải sòng phẳng vì những thứ liên quan đến vật chất thường nảy sinh những điều rắc rối về tình cảm. Để đảm bảo sự công bằng, người ta đã đặt ra lề luật khiến người ta phải thực hiện theo khuôn khổ nhất định. Tuy nhiên, không phải bất cứ điều gì cũng phải tuân theo công lý vì người ta thường thích “lách luật”. Do đó, cần nhìn nhận sự công bằng ở nhiều khía cạnh khác nhau, đơn cử là việc “nhận”“cho”.

Có những người thích nhận vào nhiều hơn là cho đi vì đối với họ, bản thân mình là trên hết. Những người ấy chỉ muốn tích trữ cho riêng mình càng nhiều càng tốt. Họ sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để thu vén cho mình nhưng chẳng bao giờ muốn cho đi như họ được nhận. Đó là sự ảnh hưởng vô cùng tai hại của lối sống thực dụng đối với xã hội hiện đại. Lối sống ấy khiến người ta ngày càng ích kỉ, tự cô lập mình với mọi người, chỉ cần bản thân họ sung túc là đủ. Đây là lối sống đáng lên án.

Ngược lại, không ít người muốn cho đi nhiều hơn nhận vào, họ “lách luật” bằng tình cảm, điển hình là các bậc cha mẹ. Tình cảm của các ngài dành cho con cái không thể nào diễn tả bằng lời cho đủ. Họ hy sinh cuộc đời cho đàn con nhưng chưa bao giờ mong chúng đáp trả lại một cách công bằng. Vì sao ư? Xin thưa, vì dù có dùng cả cuộc đời để đền đáp, chúng ta vẫn không thể đáp trả đầy đủ tình cảm ấy của các ngài. Qua đó, ta có thể cảm nghiệm được tình yêu của Thiên Chúa một cách gần như trọn vẹn vì Người là Cha của tất cả chúng ta.

Bên cạnh đó, cũng có những người là chuẩn mực của sự công bằng, họ chỉ cần nhận lại đầy đủ những gì mình đã cho đi là đủ, không hơn, không kém. Tuy nhiên, đó chỉ là sự công bằng trên lí thuyết, sự công bằng chỉ có thể áp dụng được với thế giới vật chất, vì tình cảm của con người không thể cân đo đong đếm, khó có thể khiến cán cân giữa “nhận”“cho” trở nên cân bằng được. Do đó, dù rất lý tưởng, kiểu công bằng này vẫn chỉ nằm trên lí thuyết mà thôi.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu không đòi hỏi chúng ta phải cho nhiều hơn nhận như các bậc cha mẹ, cũng không được trở thành những kẻ thực dụng thích nhận hơn cho, nhưng Người muốn chúng ta đem sự công bằng trên lý thuyết đưa vào cuộc sống của mình, trước hết là việc “được cho không thì phải cho không như vậy”. Thoạt nghe thì có vẻ dễ dàng, nhưng thực chất nó lại vô cùng khó khăn, nhất là trong xã hội thực dụng như ngày hôm nay. Ai cũng muốn được cho không nhưng chẳng ai chịu cho đi như những gì họ đã nhận được.

Là những người Công giáo sống giữa một xã hội mà sự thực dụng lên ngôi, chúng ta cần phải tỉnh thức, lắng nghe và làm theo Lời Chúa dạy. Chúng ta phải nhận thức rằng, mình được cho không thì tại sao lại không thể cho không như thế? Dẫu biết nghe theo Chúa là đi ngược với xã hội, trở thành những kẻ khờ dại trong mắt người đời. Tuy nhiên, chính sự khờ dại đó mới có thể cứu rỗi chúng ta giữa trần gian đầy cạm bẫy này. Ước mong sao mỗi người chúng ta biết tự nhận thức được tầm quan trọng của những Lời Chúa dạy, để có thể trở nên những nhân chứng sống động cho tình yêu của Thiên Chúa giữa thế gian này.

Lạy Chúa Giêsu, Ngài không đòi hỏi chúng con vượt quá sức của mình, Ngài chỉ yêu cầu chúng con việc rất đơn giản: cho không vì đã được nhận không. Xin Chúa hãy ban ơn giúp sức, để chúng con đủ khả năng bước theo con đường Ngài chỉ dạy và truyền rao chân lý ấy cho muôn người, nhất là trong những ngày chúng con đang tỉnh thức trông đợi Ngài đến trong vinh quang. Amen.

Petrus Sơn

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *