Hãy trở nên bàn tay nối dài của Chúa (04.01.2022 – Thứ Ba sau lễ Hiển Linh)

Chuỗi Kinh cầu nguyện trong cơn Đại dịch Covid-19

Lời Chúa: 1 Ga 4,7-10, Mc 6,34-44

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô (Mc 6,34-44)

34 Khi ấy, Đức Giê-su thấy một đoàn người đông đảo, thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều. 35 Vì bấy giờ đã khá muộn, các môn đệ đến gần Người và thưa : “Nơi đây hoang vắng và giờ đã khá muộn. 36 Xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào thôn xóm và làng mạc chung quanh mà mua gì ăn.” 37 Người đáp : “Chính anh em hãy cho họ ăn đi !” Các ông nói với Người : “Chúng con phải đi mua tới hai trăm quan tiền bánh mà cho họ ăn sao ?” 38 Người bảo các ông : “Anh em có mấy cái bánh ? Đi coi xem !”. Khi biết rồi, các ông thưa : “Có năm cái bánh và hai con cá.” 39 Người ra lệnh cho các ông bảo mọi người ngồi thành từng nhóm trên cỏ xanh. 40 Họ ngồi xuống thành từng đám, chỗ thì một trăm, chỗ thì năm mươi. 41 Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ bánh ra, trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. Người cũng chia hai con cá cho mọi người. 42 Ai nấy đều ăn và được no nê. 43 Người ta thu lại những mẩu bánh được mười hai thúng đầy, cùng với cá còn dư. 44 Số người ăn bánh là năm ngàn người đàn ông.

Hãy trở nên bàn tay nối dài của Chúa (04.01.2022)

Ghi nhớ

 Xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào thôn xóm và làng mạc chung quanh mà mua gì ăn. Người đáp: “Thì chính anh em hãy cho họ ăn đi”. (Mc 4,36-37)

Suy niệm

Nhìn vào xã hội Việt Nam ngày nay, người ta thấy nhan nhản những kẻ làm lớn, những kẻ nổi tiếng, họ ăn hối lộ, họ tham nhũng, họ ăn không từ thủ đoạn nào, cách thức nào. Dường như càng có chức tước cao bao nhiêu thì họ càng vô tâm, vô tình, ích kỷ và càng ăn bẩn nhiều bấy nhiều! Họ thu vén những cái không thuộc về mình, trước cảnh túng thiếu, đói khát của người dân! Họ cứ ăn mặc kệ! khônbg quan tâm đến những người chung quang đang rên siết vì khổ đau, thiếu đói!  Có người nhận xét: “Chúng ăn của dân không từ một thứ gì”. Đồng tiền, và của cải vật chất đã làm mờ mắt và lú lẫn lương tâm họ, để rồi kết cục là phải vào nhà lao gỡ lịch!

 Trong khi họ được đào tạo và giáo dục rằng: “ Làm lãnh đạo thì phải là đầy tớ trung thành của nhân dân, phải cần kiệm – liêm chính – chí công – vô tư để phục vụ nhân dân cho tốt !!!”.

Có câu chuyện ngụ ngôn như sau: Một ký giả nọ được phép đi tham quan Thiên Đàng và Địa Ngục để về viết phóng sự. Ông đến quan sát địa ngục trước, khi ông đến nơi thì cũng vừa lúc bữa ăn được dọn ra. Trước mắt ông là một đoàn người ốm yếu, xấu xí, đi ngả nghiêng xiêu vẹo, tiến đến bàn ăn, trên bàn thì đầy dẫy những món ngon, bên cạnh đó là những đôi đũa rất dài. Khi ngồi vào bàn ăn rồi, họ cầm đũa  lên và mặc dầu đưa tay dang ra hết cỡ họ cũng không thể tự đưa được thức ăn vào miệng của mình vì đôi đũa quá dài. Do vậy, họ bực tức gào thét chửi rủa nhau, họ còn dùng hai chiếc đũa dài để tấn công nhau nữa, vì thế thức ăn rơi vãi tung toé trên mặt đất…Cuối cùng họ rời bàn tiệc trong nỗi ấm ức và cái bao tử vẫn còn trống không!

Tham quan đến thiên đàng, vị ký giả chứng kiến bàn tiệc cũng đã được dọn sẵn, tương tự như ở địa ngục, nhưng chỉ có một điều khác lạ xảy ra đó là; thay vì mỗi thực khách bước vào bàn ăn  tự tay gắp thức ăn bỏ vào miệng mình thì mọi người ở đây lại gắp thức ăn trao vào miệng của người khác, thế nên bữa ăn diễn ra rất gọn gàng, trật tự, thân mật, đầm ấm và dĩ nhiên ai nấy đều no nê, thoải mái và ngon miệng. Điều này giải thích cho việc tại sao ở đây mọi thành viên đều mập mạp, khoẻ mạnh và vui tươi!

Trình thuật Tin Mừng hôm nay, Thánh sử Mác-cô ghi lại rằng: Sau khi các môn đệ đi “công tác” về, gặp Thầy thì vui mừng kể lại choThầy biết những việc các ông đã làm và các điều các ông đã dạy dân chúng. Cùng lúc ấy, Đức Giê-su khuyên các ông nên đi đến nơi vắng vẻ yên tĩnh mà nghỉ ngơi thư giãn đôi chút, lấy lại sức, vì các ông đã rất bận rộn, thậm chí còn không có thời gian để ăn uống nữa!

Thầy trò xuống thuyền tìm đến nơi thích hợp để thực hiên việc Đức Giê-su vừa nói. Nhưng dân chúng đã đoán biết được ý định của các Ngài, nên họ đã thông báo cho nhau đi tắt đón đường đến nơi trước khi Đức Giê-su và các môn đệ tới. Phúc Âm miêu tả: “ Khi ra khỏi thuyền., Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì Ngài chạnh lòng thương, vì họ như đàn chiên không người chăn dắt”. Chính vì chạnh lòng thương xót đó mà Thầy trò phải từ bỏ dự tính của mình.  Mục đích của những người đến với Đức Giê-su là để nghe Ngài giảng dạy. Vì từ Con Người Đức Giê-su phát xuất ra sự hấp dẫn, cuốn hút, đến nỗi họ ở từ những nơi rất xa nhưng vẫn vượt qua quãng đường dài mà đến để được nghe Ngài giảng dạy. Và khi ấy, Đức Giê-su thì  “mải mê” truyền đạt tư tưởng. Còn dân chúng thì say sưa lắng nghe những lời hay ý đẹp cùa Ngài, đến nỗi quên cả giờ giấc ăn uống, nghỉ ngơi. Mãi cho đến khi trời đã về chiều thì các môn đệ mới đến để nhắc Thầy: “Ở đây hoang vắng và bây giờ đã khá muộn. Xin Thầy cho dân chúng về để họ vào thôn xóm và làng mạc chung quanh mà mua gì ăn.”. Lúc đó Đức Giê-su lại nói: Thì chính anh em hãy cho họ ăn đi”. Lời nói đó như một lệnh truyền, nhưng các ông hoàn toàn không hiểu gì, nên lại thưa với Thầy: “ Chúng con phải đi mua tới hai trăm quan tiền bánh mà cho họ ăn sao?”. Và sau đó chỉ với năm chiếc bánh và hai con cá, mà các môn đệ đưa đến cho Đức Giê-su, Ngài đã hoá ra nhiều để cho năm ngàn người đàn ông, không kể đàn bà và trẻ em được ăn no nê. Ở đây chúng ta thấy có một chi tiết quan trọng là thay vì trả lời: “Có Thầy đây, anh em đừng sợ, chính Thầy sẽ cho họ ăn”. Đức Giê-su lại trả lời: “Thì chính anh em hãy cho họ ăn đi”. Rõ ràng là Đức Giê-su đã làm phép lạ hoá bánh và cá ra nhiều để cho trên năm ngàn người ăn no nê. Nhưng Ngài muốn các môn đệ cùng cộng tác với Ngài để thực hiện được phép lạ ấy. Với quyền năng của Thiên Chúa thì tất nhiên, Đức Giê-su chẳng cần đến người phàm. Ngài chỉ cần phán một Lời thôi thì sẽ có đầy rẫy thức ăn. Thế nhưng, ý Ngài lại muốn con người  cùng cộng tác, đóng góp dù chỉ là một tí công sức ít ỏi thôi thì phép lạ mới có thể xảy ra.

Nhân tố khởi đầu là năm chiếc bánh và hai con cá là do các môn đệ mang đến và sau khi Ngài làm phép lạ hoá bánh và cá ra nhiều thì cũng chính các môn đệ trực tiếp đem thức ăn đến cho dân chúng hưởng dùng. Như vậy sứ điệp của Tin Mừng hôm nay là Thiên Chúa muốn con người cùng cộng tác với Ngài trong công trình cứu độ trần gian. Thật vậy. Sau ba mươi ba năm sống nơi trần thế, hoàn tất sứ mệnh cứu chuộc loài người rồi, Đức Giê-su về trời và trao lại quyền hành cũng như bổn phận và trách nhiệm rao giảng Tin Mừng cho các Tông Đồ mà Ông Thánh Phê-rô là Vị cầm  đầu, để thay mặt Ngài tiếp tục công cuộc cứu độ muôn dân cho đến ngày tận thế.

Ngày nay, chính Đức Giê-su vẫn còn luôn mãi kêu gọi mỗi người chúng ta: “Chính các con hãy cho họ ăn đi”. Thật vậy. Bên cạnh chúng ta ngày nay còn có biết bao người đang đói khát về thể xác, cũng như không ít người đang đói khát về mặt tinh thần! Vậy, chúng ta đã làm gì để đáp lại lời kêu gọi đó?. Có một câu nói rất hay: “ Nếu bạn muốn lên thiên đàng một mình, thì sẽ chẳng bao giờ bạn đi được đến nơi”. Như vậy muốn chiếm hữu Nước Trời thì chúng ta phải “toả sáng” bằng việc sống bác ái yêu thương, bằng việc sống làm chứng nhân cho Tin Mừng mà chúng ta đã lãnh nhận qua Bí Tích Thánh Tẩy. Sống được như vậy thì chúng ta mới trở nên môn đệ của Đức Giê-su Ky- tô. Và sau khi hoàn tất cuộc hành trình dương thế, chúng ta xứng đáng hưởng hạnh phúc Nước Trời.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giê-su rất đáng kính, Ngài là Đấng toàn năng, có thể làm được mọi sự, vậy mà Ngài còn cần đến chúng con để cùng cộng tác với Ngài trong công trình Cứu Độ, mặc dù chúng con chỉ là tạo vật bất toàn, bất xứng. Xin cho chúng con luôn biết tự hoàn chỉnh chính mình trong cuộc sống hàng ngày, biết tảy trừ đi những tính hư tật xấu, biết sống bác ái yêu thương, giúp đỡ những người gặp khó khăn hoạn nạn, biết chia sẻ Tin Mừng cứu độ cho mọi người sống chung quang chúng con. Để Danh Chúa được ngày cả sáng và mọi người cảm nhận được tình Chúa yêu thương họ thật là vô biên. Amen.

 Sống Lời Chúa

Sống trong tinh thần: Kính Chúa và yêu thương mọi người.

Đaminh. Trần Văn Chính.

Anh em hãy cho họ ăn (05.01.2021)

Tin Mừng hôm nay là phép lạ bánh hóa ra nhiều. Chúa Giêsu bắt đầu thể hiện tình thương cứu độ loài người, đồng thời Chúa cũng giao cho các tông đồ bổn phận phải cộng tác ban phát ơn cứu độ ấy khi nói: “Chính anh em sẽ cho họ ăn”.

Tình thương của Chúa thể hiện ngay câu đầu của Tin Mừng: “Đức Giêsu thấy đám người rất đông thì chạnh lòng thương vì họ như bầy chiên không người chăn dắt”.

Đoàn dân này đang dưới quyền của một đế quốc Rôma hùng mạnh, dưới sự lãnh đạo của những thầy tư tế cầm quyền Do Thái vẫn tự hào có ăn có học. Vậy mà Chúa phải lo, phải thương cho đoàn dân ấy như “không có người chăn dắt”. Chúa coi những nhà cầm quyền kia không thể đưa dân mình đến hạnh phúc thật được. Họ chỉ là “những người chăn chiên thuê mà khi thấy chó sói đến là bỏ mặc đàn chiên”. Chỉ có Chúa là Thiên Chúa mới là Đấng chăn chiên thật, sẽ hy sinh mình vì đàn chiên để chiên “được sống đời đời”. Chúa nhìn thấy họ không chỉ đang thiếu đói về cơm áo bởi một chế độ bất công tàn ác, mà hơn nữa là thiếu đói về tâm hồn. Đoàn dân ấy chưa có người dẫn dắt đường ngay nẻo chính để di đến hạnh phúc thật. Bởi vậy đã đến lúc Chúa phải đến cứu chuộc họ.

– Hôm nay khi làm phép lạ: “Người cầm lấy bánh, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng rồi bẻ ra…”. Cử chỉ ấy Người dạy cho ta: Mọi ơn lành hồn xác ta đang có, sẽ có và muốn có được đều là do từ trời ban cho – Thiên Chúa quyền năng. Đấng đang điều khiển thế giới này, đang cho muôn loài muôn vật không ngừng sinh sôi nảy nở để nhân loại được hưởng dùng. Đó cũng có thể nói là một phép lạ hiển nhiên, liên tục từ tạo thiên lập địa cho đến ngày tận thế. Vì xưa nay đã có nhà khoa học nào dùng phương pháp của họ ngoài việc nuôi trồng tự nhiên mà làm ra được một hạt thóc, hay một con kiến?

– Hôm nay khi làm phép lạ Chúa Giêsu đã tỏ bày quyền phép, tình thương cứu độ của Người đối với đoàn dân hơn năm ngàn người đang đói khổ phần xác. Nhưng Chúa còn muốn dẫn họ đến một phép lạ lớn lao hơn sau này, là trong bữa tiệc ly tối thứ năm trước khi đi chịu chết, Chúa đã biến tấm bánh miến, ly rượu nho thành thân thể của Người khi cầm lấy mà nói: “Này là Mình Thầy sẽ bị nộp vì anh em”. Để cho họ, ai tin và ăn uống Máu Thịt ấy sẽ được sống hạnh phúc muôn kiếp, muôn đời.

Tin Mừng hôm nay “Chúa Giêsu ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng…”. Tôi nhớ người ta kể về bữa ăn của một gia đình người Do Thái: “Người cha – chủ nhà ngổi ở đốc băn ăn, trước khi ăn giơ tay nhìn xuống hai bên vợ con và xướng kinh cầu nguyện”. Thiết nghĩ gia đình công giáo Việt Nam cần bắt chước.

Lạy Chúa! Chúa chính là nguồn lương thực nuôi sống chúng con cả  thân xác cả linh  hồn. Nếu không có Chúa, hay rời Chúa ra là tất cả chúng con sẽ đói sẽ chết hết. Xin cho con luôn biết trông cậy và cảm tạ hồng ân trời biển ấy, để khi sống trên đời con luôn được yên vui no say tình Chúa, đến khi chết được tràn trề hạnh phúc bên Chúa.  Amen.

Giuse Ngọc Năng

Chúa yêu thương và cứu giúp dân chúng (07.01.2020)

Ngày 07.01: Lễ Nhớ Thánh Rây-mun-đô, OP, Linh mục

Bài Tin Mừng hôm nay cho  chúng ta thấy Chúa Giêsu đã thể hiện chính cõi lòng của Ngài khi Ngài thấy rất đông dân chúng tìm đến với Ngài. Chúa Giêsu đã động lòng thương xót, vì họ như đàn chiên không có người chăn dắt. Ngài đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều để cho họ được ăn no nê. Việc Chúa tỏ mình bao giờ cũng hướng đến việc làm cho con người được sống và sống hạnh phúc.

Chúa vẫn còn luôn mãi thương con

Từ ngàn xưa trường tồn muôn kiếp

Tình Ngài bao la tha thiết

Cho con an lành, thề quyết vững tin

*

Chúa yêu thương, giữ gìn nhân thế

Hy sinh mình, lễ tế hiến dâng

Trao ban hồng phúc thánh ân

Nhân loại chung hưởng tinh thần hỷ hoan

 

Việc làm của Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay bao gồm cùng một lúc với hai công việc là chữa lành và nuôi dưỡng dân Người. Cả hai việc làm đó đều nói lên lòng thương xót vô bờ bến của Thiên Chúa dành cho con người, nhất là những người đau khổ, vì họ vừa mang lấy bệnh tật thể lý vừa mang nặng bệnh tật tâm linh, vừa đói khát của ăn vật chất vừa đói khát của nuôi linh hồn. Hành động yêu thương của Chúa được cụ thể qua việc ra tay chữa lành các bệnh tật cho dân, và đặc biệt chạnh lòng thương hoá bánh ra nhiều để nuôi dưỡng họ.

Chúa còn đó, giữa ngàn gian khó

Nâng đỡ con, biết phó thác hoài

Cậy trông tin tưởng nơi Ngài

Vượt qua “sóng gió”, đến đài vinh quang

*

Chúa còn đây, từng ngày tươi sáng

Hướng dẫn con cố gắng vươn lên

Đức tin lớn mạnh vững bền

Cuộc sống cao đẹp, càng thêm tốt lành

 

Chúa Giêsu làm phép lạ bánh hóa nhiều để nuôi dân chúng, đã cho thấy Ngài quan tâm đến nhu cầu của thân xác của con người. Nhưng Ngài không dừng lại ở việc thỏa mãn nhu cầu nươi sống thể xác. Ngài còn muốn ban cho con người thứ lương thực trường tồn đem lại sự sống vĩnh cửu.  Để có của ăn vĩnh cửu, nuôi dưỡng tinh thần và tâm linh, con người cần phải thực hiện: “Đến với Ngài và Tin vào Ngài”.

 

Tạ ơn Chúa! Lòng thành dâng kính

Cho cuộc đời công chính thẳng ngay

Tình thương của Chúa tràn đầy

Giúp con vững bước tháng ngày trần gian

 

Lạy Chúa! xin cho chúng con biết mặc lấy tâm tình của Chúa, để không những có lòng cảm thương, mà còn biết cộng tác thiết thực với Chúa trong khả năng của mình để xoá dần sự đói nghèo vật chất cũng như xoa dịu nỗi đau tinh thần của những người đang cần đến chúng con. Amen.

HOÀI THANH

Sẻ chia và trao ban

Tin Mừng theo thánh Mác-cô tường thuật lại việc Chúa Giê-su hoá bánh ra nhiều lần thứ nhất. Ngài đã chạnh lòng thương khi thấy đám đông tìm đến lắng nghe Ngài giảng dạy, họ như “bầy chiên không người chăn dắt”. Việc “chạnh lòng thương” của Chúa Giê-su không dừng lại ở cảm xúc, mà còn cụ thể qua hành động làm phép lạ hoá bánh ra nhiều cho đám đông có mặt đang đói được ăn no nê vẫn còn dư cá và dư bánh cả mười hai thúng đầy, .

Qua phép lạ này, Chúa Giê-su đã tỏ mình ra cho đám đông dân chúng. Có thể nói được là phép lạ của sự sẻ chia và trao ban. Qua đó, Chúa cũng mời gọi các tông đồ cùng đồng cảm và cộng tác với Ngài để cất đi nỗi khốn cùng của đám đông dân chúng.

Lạy Chúa, con xin con biết sẻ chia và liên đới với những ai còn khốn khó tất cả những gì con có. Tuy ít ỏi, nhưng con tin Chúa sẽ làm cho dư đầy. Amen.

CÁT BIỂN

Chỉ vì tình thương (05.01.2016)

Đi dự đại hội mừng Noel tại Tòa Giám mục Thái Bình tuần lễ khai mạc năm thánh Lòng Chúa Thương Xót vừa rồi, lúc mới đến tôi thấy một đoàn người vô cùng đông đảo ngồi ăn trưa ngay tại sân trước tiền sảnh. Nhìn đoàn người ngồi trên cỏ, mỗi người được phân phát một khay phần ăn nóng hổi và ăn ngon lành, tôi liên tưởng đến bữa ăn trong Tin Mừng hôm nay, khi Chúa vì chạnh lòng thương đã nhân thừa bánh nuôi năm ngàn người ăn no nê. Bữa ăn này thật chan chứa tình Chúa, tình thương của người mục tử nhân lành thương xót, chăm sóc đoàn chiên.

Tin Mừng thuật lại: “Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều. Vì bấy giờ đã khá muộn, các môn đệ đến gần Người và thưa: “Ở đây hoang vắng và bây giờ đã khá muộn.  Xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào thôn xóm và làng mạc chung quanh mà mua gì ăn.” Người đáp: “Thì chính anh em hãy cho họ ăn đi!” Đức Giêsu, vị mục tử chạnh lòng thương xót trước đám đông. Sau khi giảng dạy họ thì trời khá muộn, cả rừng người bụng đói mệt lả. Các môn đệ thì xin Thầy giải tán để họ tự lo, nhưng Người dạy chính các ông phải chạnh lòng thương mà ra tay “cho họ ăn”.

Với con người thì sẽ là khó khăn bế tắc, lấy đâu ra để nuôi ăn ngần ấy người? Nhưng Người mời gọi các môn đệ cộng tác, đóng góp phần của mình dù chỉ với năm chiếc bánh và hai con cá. Chính sự cộng tác và lòng tin vâng lời “ngồi xuống”, đã làm nên phép lạ lớn lao từ tay Thiên Chúa: “Người ra lệnh cho các ông bảo mọi người ngồi thành từng nhóm trên cỏ xanh. Họ ngồi xuống thành từng đám, chỗ thì một trăm, chỗ thì năm mươi. Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ bánh ra, trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. Người cũng chia hai con cá cho mọi người. Ai nấy đều ăn và được no nê. Người ta thu lại những mẩu bánh được mười hai thúng đầy, cùng với cá còn dư.” Với việc dạy dỗ và nuôi sống họ, Người dọn ra cho họ bàn tiệc Lời Chúa và Thánh Thể, tất cả chỉ vì tình thương. Người luôn chạnh lòng trước thân phận con người: đói khát, khó khăn cơ bần, bệnh tật ốm yếu thể xác, cả phần tâm linh. Nhiều ơn chưa cầu xin đã được Chúa ban, điều chẳng dám mơ Chúa lại thực hiện cho. Người còn hiến trao cho chúng con chính bản thân Người, không giữ lại phần nào chỉ vì yêu thương. Ai thương người thì sẽ đồng cảm nỗi đau của người khác.

Lạy Chúa! Chúa là mục tử nhân lành luôn yêu thương chăm sóc đoàn chiên. Chỉ trong tình thương cứu độ của Chúa, chúng con mới được hạnh phúc bình an. Xin cho chúng con mặc lấy Trái Tim yêu thương của Chúa, để chúng con sẵn sàng mở rộng đôi tay đem yêu thương đến cho mọi người.

Én Nhỏ

Dâng Chúa ‘ít’, Chúa ‘xít’ ra nhiều!

“Chúng con phải đi mua đến hai trăm quan tiền bánh mà cho họ ăn sao?”… “Có năm cái bánh và hai con cá.” (Mc 6,37-38).

Suy niệm: Dù Thầy đã ra lệnh: “Anh em hãy cho họ ăn,” các môn đệ vẫn cảm thấy lực bất tòng tâm, nên tìm cách thoái thác với những lý do thật chính đáng: dân chúng quá đông (hơn năm ngàn người đàn ông), rồi “trời tối rồi; nơi đây vắng vẻ; hãy để họ vô các làng mạc xung quanh” (c. 35); hay “phải mua đến hai trăm quan tiền bánh …” Cũng vây, đứng trước khó khăn, chúng ta hay có những suy nghĩ theo kiểu “bó tay”: con đâu đủ sức; con quá khó khăn; còn phải kiếm cơm… mà quên rằng Chúa chỉ cần chúng ta dâng cho Ngài hạt cải, hạt muối, nắm men, năm cái bánh, hai con cá… chừng ấy cũng đã đủ để Chúa nuôi sống con người, đủ để giúp ta vượt qua mọi nghịch cảnh của cuộc đời.

Mời Bạn: Chúng ta thường hay đòi hỏi điều kiện “ắt có và đủ” như thời giờ, khả năng, kinh tế… rồi mới dấn thân hoạt động tông đồ. Mời bạn và tôi hãy thay đổi lối suy nghĩ: tránh tất cả các ý nghĩ tiêu cực cản trở lời mời gọi dấn thân, nhưng hãy đặt vấn đề cách tích cực: “Với những khả năng hiện có, tôi có thể làm gì cụ thể để góp phần xây dựng Nước Chúa?”

Sống Lời Chúa: Luôn sẵn sàng cống hiến với tất cả khả năng dù nhỏ bé của mình cho người anh em đang cần đến, với niềm xác tín rằng Chúa sẽ thực hiện phần còn lại.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa tín nhiệm mời gọi chúng con cộng tác với Chúa làm cho thế giới tốt đẹp hơn. Xin cho chúng con lòng quảng đại, biết dâng cho Chúa những gì mình có cho công cuộc cao đẹp này.  Amen.

Chính anh em cho họ ăn

Các môn đệ đến gần Người và thưa: “Nơi đây hoang vắng và giờ đã khá muộn. Xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào các làng mạc chung quanh mà mua gì ăn.” Người đáp: “Chính anh em hãy cho họ ăn đi!” (Mc 6,35-36)

Suy niệm: Giải pháp của các tông đồ để dân ra về tự lo ăn uống xem ra hợp lý, nhưng Chúa Giêsu đề ra cho các tông đồ một giải pháp có trách nhiệm hơn: “Chính anh em hãy cho họ ăn đi!” Qua yêu cầu này, Ngài muốn Giáo Hội của Ngài dám đảm nhận trách nhiệm của mình trước khổ đau của con người thay vì viện lý do để thoái thác. Đáp lại lời mời gọi này, qua các thời đại, biết bao nhiêu con cái của Giáo Hội, đã dấn thân đem tình yêu của Chúa chia sẻ cho những người nghèo và đau khổ bằng nhiều hoạt động và trong nhiều dòng tu hay tổ chức giáo dân khác nhau.

Mời Bạn: Khi thấy những người cùng khổ nằm vất vưởng nơi cống rãnh trong thành phố, Mẹ Têrêxa Calcutta đã không đùn đẩy trách nhiệm cho Nhà Nước hay cho tổ chức từ thiện, nhưng Mẹ đã nghe tiếng Chúa ra đi lập một dòng tu mới để cùng với các chị em mình tìm kiếm những người nghèo khổ khốn cùng, đưa họ về săn sóc và giúp họ sống và chết xứng với nhân phẩm. Trước người anh em đau khổ, tôi làm ngơ hay tôi tìm cách đá trái bóng trách nhiệm cho người khác?

Sống Lời Chúa: Tôi sẵn sàng cộng tác với người khác để giúp đỡ người gặp hoạn nạn, rủi ro.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, biết bao nhiêu người đang sống gần bên con đau khổ vì nghèo đói và bệnh tật. Xin cho con nhìn thấy họ và biết chạnh lòng thương xót họ như Chúa. Xin giúp con nhận ra Chúa đang hiện diện trong họ và cho con biết xả thân giúp đỡ họ.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *