38 Khi ấy, Đức Giê-su rời khỏi hội đường, đi vào nhà ông Si-môn. Bấy giờ, bà mẹ vợ ông Si-môn đang bị sốt nặng. Họ xin Người chữa bà. 39 Đức Giê-su cúi xuống gần bà, ra lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến mất : tức khắc bà trỗi dậy phục vụ các ngài.
40 Lúc mặt trời lặn, tất cả những ai có người đau yếu mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền, đều đưa tới Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân và chữa họ. 41 Quỷ cũng xuất khỏi nhiều người, và la lên rằng : “Ông là Con Thiên Chúa !” Người quát mắng, không cho phép chúng nói, vì chúng biết Người là Đấng Ki-tô.
42 Sáng ngày, Người đi ra một nơi hoang vắng. Đám đông tìm Người, đến tận nơi Người đã đến, và muốn giữ Người lại, kẻo Người bỏ họ mà đi. 43 Nhưng Người nói với họ : “Tôi còn phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì tôi được sai đi cốt để làm việc đó.” 44 Và Người rao giảng trong các hội đường miền Giu-đê.
Tin Mừng hôm nay liệt kê một ngày sống của Đức Giêsu với sứ mạng dày đặc. Vừa ra khỏi hội đường về đến nhà ông Simon, được biết bà mẹ vợ ông đang lên cơn sốt, Người liền chữa bà khỏi cơn sốt. Đáp lại, bà dậy phục vụ các ngài ngay.
Người không được nghỉ ngơi, vì đám đông với đủ thứ bệnh tật bao vây suốt ngày đến tối: “Lúc mặt trời lặn, tất cả những ai có người đau yếu mắc đủ thứ bệnh hoạn, đều đưa tới Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân và chữa họ. Quỷ cũng xuất khỏi nhiều người, và la lên rằng: “Ông là Con Thiên Chúa!” (Lc 4, 40-41). Bệnh viện còn làm việc theo ngày giờ, chứ ở đây vị Lương Y Giêsu thì không có ngày giờ nào, Người sẵn sàng cứu chữa mọi nơi mọi lúc, phục vụ hết mình mà không có lương bổng, lợi nhuận gì hết. Hầu như Người không có giờ nào để ăn uống nữa. Cả thành xúm lại trước cửa làm sao mà đành bỏ họ?
Người quá bận rộn với sứ mạng của Đấng Cứu Thế, nhưng không vì công việc mà bỏ qua việc cầu nguyện: “Sáng ngày, Người đi ra một nơi hoang vắng” (Lc 4, 42). Đám đông kéo nhau đi tìm và gặp thấy, họ muốn giữ Người lại, nhưng Người bảo còn phải đi các thành khác nữa, rồi đi khắp miền Giuđêa. Người ra đi liên tiếp không nại mỏi mệt.
Đám đông xưa ùn ùn tìm đến Thầy Giêsu vì Thầy chữa bệnh tài giỏi lạ lùng, không cần thuốc, không mất tiền, đói thì có bánh ăn… thế là họ rỉ tai nhau kéo đến, vì có Thầy là có tất cả… Ngày nay chúng con có biết tìm Thầy trong cầu nguyện, trong tĩnh lặng không? Giữa bao công việc thế trần ồn ào huyên náo, ban cả ngày mải miết với cơm áo gạo tiền, buổi tối thì giải trí trên màn hình, liệu chúng con có dành thời giờ để cầu nguyện không?
Lạy Chúa! Giữa cuộc sống ồn ào với bao công việc hôm nay, xin cho chúng con biết mến yêu Chúa thật tình. Vì yêu mến, chúng con sẽ tìm ra thời giờ để ở lại với Chúa, cầu nguyện, lắng nghe và tìm biết ý Chúa. Xin cho chúng con biết kín múc sức mạnh từ giờ cầu nguyện và đem ra thực hành trong cuộc sống với những công việc thường nhật, giữa những bộn bề của cuộc sống. Xin mặc cho chúng con tấm lòng của Chúa, để chúng con sẵn sàng đón nhận, yêu thương phục vụ những người cần đến chúng con hết mình.
Én Nhỏ