Yêu thương tha nhân như chính mình (06.03.2017 – Thứ Hai Tuần I Mùa Chay năm A)

Lời Chúa: Mt 25,31-46

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu

31 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Khi Con Người đến trong vinh quang của Người, có tất cả các thiên sứ theo hầu, bấy giờ Người sẽ ngự lên ngai vinh hiển của Người. 32 Các dân thiên hạ sẽ được tập hợp trước mặt Người, và Người sẽ tách biệt họ với nhau, như mục tử tách biệt chiên với dê. 33 Người sẽ cho chiên đứng bên phải Người, còn dê ở bên trái. 34 Bấy giờ Đức Vua sẽ phán cùng những người ở bên phải rằng : ‘Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa. 35 Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn ; Ta khát, các ngươi đã cho uống ; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước ; 36 Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc ; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm viếng ; Ta ngồi tù, các ngươi đến hỏi han.’ 37 Bấy giờ những người công chính sẽ thưa rằng : ‘Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống ; 38 có bao giờ đã thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước ; hoặc trần truồng mà cho mặc ? 39 Có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đau yếu hoặc ngồi tù, mà đến hỏi han đâu ?’ 40 Đức Vua sẽ đáp lại rằng : ‘Ta bảo thật các ngươi : mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy.’ 41 Rồi Đức Vua sẽ phán cùng những người ở bên trái rằng : ‘Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó. 42 Vì xưa Ta đói, các ngươi đã không cho ăn ; Ta khát, các ngươi đã không cho uống ; 43 Ta là khách lạ, các ngươi đã không tiếp rước ; Ta trần truồng, các ngươi đã không cho mặc ; Ta đau yếu và ngồi tù, các ngươi đã chẳng thăm viếng.’ 44 Bấy giờ những người ấy cũng sẽ thưa rằng : ‘Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói, khát, hoặc là khách lạ, hoặc trần truồng, đau yếu hay ngồi tù, mà không phục vụ Chúa đâu ?’ 45 Bấy giờ Người sẽ đáp lại họ rằng : ‘Ta bảo thật các ngươi : mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy.’ 46 Thế là họ ra đi để chịu cực hình muôn kiếp, còn những người công chính ra đi để hưởng sự sống muôn đời.”

1. Ghi nhớ:

Bấy giờ Người sẽ đáp lại họ rằng: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy”. Thế là họ sẽ ra đi, bọn này để chịu cực hình muôn đời muôn kiếp, còn những người công chính, để hưởng sự sống muôn đời (Mt 25, 45-46).

 2. Suy niệm: 

Chúa Giêsu kết thúc giáo huấn bằng một dụ ngôn, mô tả chính cuộc phán xét chung Ngài tuyên án trên người lành, kẻ dữ, sau đó bản án được thi hành. Đấng thẩm phán rất mực công minh chính trực đó là Chúa Giêsu .“Vì Đức Chúa là Đấng xét xử, Người chẳng thiên vị ai” (Hc 35, 12).

Cán cân phân định tội, phúc của Chúa, tiêu chuẩn rất đơn giản và chính trực, sự phân sử về tội- phúc con người rất công minh rạch ròi về việc lành, sự dữ. Thế nên trước ngai tòa phán xét chung thẩm của Thiên Chúa, Ngài đã có một cách nhìn rất bao quát, vị tha cảm thông hay tha thứ đối với người nghèo hay tàn tật, bé mọn hay khổ đau và Ngài luôn hiện diện đồng hành trong mọi nỗi bất hạnh, thương tâm của con người, đồng thời Ngài mong chờ chúng ta có lòng thương cảm để thực hiện giới răn “yêu người như ngươi phải yêu mến người thân cận như chính mình” (Mt 22, 39).

Do đó, mỗi lần ta sống ích kỷ, nhỏ nhen, hay chà đạp lên phẩm giá người anh em mình, hoặc làm hại danh dự cũng là lúc ta tự rời xa Thiên Chúa, mà tiến gần hỏa ngục trong gang tấc. Đối với chúng ta cũng thấy rõ dù ta không làm điều xấu cũng chưa đủ, cũng chưa hoàn hảo,  có thể còn tệ hại hơn khi ta lãnh đạm hay thờ ơ dửng dưng trước nỗi đau thống khổ của những người anh em quanh ta đang cần bàn tay che chở hay giúp đỡ của chúng ta.

Xã hội ngày nay thiếu tình liên đới, tình bằng hữu với nhau, thiếu sự nhường nhịn, hy sinh hay biết dùm bọc lẫn nhau, lời Chúa vẫn nhắc nhở mỗi người như sau: “Vì xưa Ta đói, các người đã cho ta ăn, ta khát các ngươi cho uống, ta là khách lạ, các ngươi tiếp rước…”  Vậy khi tới ngày phán xét Chúa không tra hỏi ta, sống trên trần gian danh vọng, giàu sang phú quí, nhưng Chúa xét ta qua việc thiện được xuất từ cái tâm, chân thực, khi mọi người biết cho đi, là chúng ta đang làm cho chính Thiên Chúa. “Vì chính giờ phút chúng ta không ngờ, thì Con Người sẽ đến” (Lc 12, 40). 

Thiên Chúa đến thật bất ngờ,  đời người như trong Thánh vịnh 102 có câu “Đời sống con người chóng qua như cỏ, như bông hoa sớm nở tối tàn” (câu 15). Vậy giờ đây hay bất cứ mọi lúc mọi nơi, mỗi người cần có sự chuẩn bị cho cuộc sống đời đời của mình, còn sự phán xét của Thiên Chúa và sự công bằng, thưởng phạt còn tùy thuộc theo cách sống của mình nơi trần gian này.

3. Cầu nguyện:

Lạy Chúa! Xin giúp chúng con luôn biết sống quảng đại trong yêu thương nhau, dù phải hy sinh hay thiệt thòi bản thân mình nhưng chúng con được đổi lấy sự sống đời sau,  và trong mùa chay  thánh, giúp chúng con biết ăn năn thống hối, biến đổi tâm hồn biết yêu thương tha nhân như chính mình. Amen.

M.Liên

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *