Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an
31 Khi ấy, Đức Giê-su nói với những người Do-thái đã tin Người rằng : “Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi ; 32 các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông.” 33 Họ đáp : “Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói : các ông sẽ được tự do ?” 34 Đức Giê-su trả lời : “Thật, tôi bảo thật các ông : hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội. 35 Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người con mới được ở luôn mãi. 36 Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do. 37 Tôi biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông. 38 Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi ; còn các ông, các ông làm những gì đã nghe cha các ông nói.” 39 Họ đáp : “Cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham.” Đức Giê-su nói : “Giả như các ông là con cái ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông Áp-ra-ham đã làm. 40 Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Áp-ra-ham đã không làm. 41 Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông làm.”
Họ mới nói : “Chúng tôi đâu phải là con hoang. Chúng tôi chỉ có một Cha : đó là Thiên Chúa !” 42 Đức Giê-su bảo họ : “Giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã sai tôi.”
Đức Giê-su nói với những người Do-thái đã tin Người rằng : “Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ của tôi; các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông”. Tin và sống trong sự thật nơi Đức Giê-su là sống trong ân sủng, trong tình nghĩa với Thiên Chúa : “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống.” Không tin và sống trong “Lời” của người Con (sống trong tội) sẽ thành kẻ nô lệ cho tội. Người Do-thái vỗ ngực tự hào: “Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham, chúng tôi không làm nô lệ cho ai bao giờ”. Đức Giê-su quả quyết: “Ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội. Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người con mới được ở luôn mãi. Vậy nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do.”
Đứng trước Đấng “bởi Thiên Chúa mà đến” nhưng họ mù tịt không thể nhận ra, nên nghe Đức Giê-su nói, họ càng tự ái lên giọng: “Chúng tôi đâu phải là con hoang. Chúng tôi chỉ có một Cha : đó là Thiên Chúa!” Dòng dõi Áp-ra-ham, dân riêng của Chúa mà không đón tiếp Đấng được Thiên Chúa sai đến, còn tìm giết nữa, thật là phản chứng ! Đến ông vua mê lầm độc ác Na-bu-cô-đô-nô-xo cũng phải mở mắt ra mà tin nhận chứng thực, do bởi can đảm tin vào sự thật nơi Thiên Chúa mà ba trẻ Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô đã được giải thoát không hề hấn gì trong lò lửa đang cháy phừng phực, khiến ông phải đổi dạ mà tuyên xưng : “Chúc tụng Thiên Chúa của Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô, Người đã sai thiên sứ đến giải thoát các tôi tớ của Người là những kẻ đã tin tưởng vào Người. Họ đã cưỡng lại lời vua, hy sinh tính mạng để khỏi phụng sự và thờ lạy một thần nào khác ngoài Thiên Chúa của họ.”
Cây ngay không sợ chết đứng. Trí sạch thì tâm an. Sự thật hay làm mất lòng kẻ dối trá. Ba trẻ đã chiến thắng thử thách ghê sợ trong lò lửa. Đức tin bị thử bằng lửa ! Chỉ có lòng trung thành dám đặt niềm tin vào Thiên Chúa mới giải thoát được cho họ.
Ngày xưa Thầy Giê-su sống đồng thời ngay giữa người Do-thái mà họ vẫn mê lầm. Càng gần càng khó thấy, đến như chính con mắt của mình nếu không soi gương cũng chẳng biết nó xấu hay đẹp. Bao thế hệ qua rồi, dù sinh sau đẻ muộn, nhưng được sống trong Hội Thánh nên chúng con đủ biết được rằng Ngài là Thiên Chúa, đã bỏ trời xuống thế, chết đau thương tủi nhục để cứu độ giải thoát chúng con khỏi nô lệ tội lỗi.
Chúng con biết mình được làm con Chúa từ khi còn ẵm ngửa. Chúng con an tâm nghĩ mình là con chiên ngoan đạo, “tay chắp gối quỳ”, kinh kệ râm ran, hát vang nhà thờ, nhưng đã bao phen chúng con lại sống “phản chứng” trong tội lụy, trong những…“vũng lầy êm ái” của xác thịt, của thế gian, của ma quỷ bày ra…Chúng con như người con đang ở trong nhà Cha mà đã tự tách mình thành kẻ nô lệ. Ai sẽ giải thoát chúng con khỏi cảnh nô lệ này ? Xin Thầy Giê-su “là đường, là sự thật và là sự sống”, là Đấng Cứu Độ trần gian dẫn chúng con tìm về với Thầy, để Thầy “cởi trói” nô lệ tội lỗi, cho chúng con được tự do sống trong ân sủng, hạnh phúc của người con ngoan trong nhà Cha.
Vì yêu say gắn bó với Thầy chúng con ngoan ngoãn sống trong “Lời” Thầy, để dù phải lội ngược dòng sống giữa cạm bẫy của sự dữ, hay thử thách ghê sợ như lò lửa phừng phực, chúng con vẫn “tự do đi lại” mà không hề hấn gì, vì đã có Thầy giải thoát chúng con.
Én Nhỏ