Chúa Giê-su chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. Người bảo các ông:
Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: “Bình an cho nhà này! ” Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em. Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em.9 Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông.”
Người Tông đồ của Chúa sai đi là một chứng nhân sống động về sự phó thác, bình an và hiệp nhất với mọi người, trong một tình yêu. Cuộc đời đầy sóng gió, thời tiết thay đổi từng ngày, con người tráo trở phản bội nhau và luôn biện minh cho mình, đổ lỗi cho người khác. Thói quen sống tùy hứng đã dẫn bao nhiêu người đến thất bại; nhưng sống trong sự phó thác thấy đơn giản mà khó, đòi hỏi chúng ta phải có đời sống nội tâm cao và kết hợp trong chiêm niệm với Chúa. Thánh lễ, chuỗi Mân côi là sự bình an hằng ngày của mỗi người Kitô hữu chúng ta. Thánh Vinh Sơn Phê-ri-ê là mẫu gương cho chúng ta với lối sống nghèo khó theo gương Chúa Kitô. Hơn nữa, đời sống khó nghèo đi đôi với lời rao giảng của Ngài, nên được nhiều người tin theo vì lời giảng của Ngài có sức lôi cuốn.
Lời nói của Ngài luôn đi đôi với hành động của Ngài. Thánh nhân luôn chú tâm tới việc dạy giáo lý cho trẻ em và người ít học. Trong 24 năm, ngài đi rao giảng tin mừng khắp miền Tây Âu Châu, kêu gọi mọi người thống hối và ăn năn đền tội. Số hối nhân đến với ngài đông đến độ ngài không thể giảng trong nhà thờ, nhưng tại các công trường và nơi thị tứ.Thiên hạ lũ lượt đi theo ngài. Con số đi theo, hiểu theo nghĩa đen, có lúc lên đến hơn 10,000 người. Đủ mọi thứ hạng. Từ vua chúa, quan quyền, đến người nghèo khổ. Thực là khó hiểu để giải thích hiện tượng này, vì có lẽ ngài chỉ nói tiếng miền Valencia, là tiếng Limousin. Vậy mà hàng vạn người cứ lũ lượt đi theo. Một trong những câu chuyện vẫn được kể lại về việc rao giảng tin mừng của ngài là, có một lần, sau khi đã hoàn tất bổn phận, giúp cho cả hàng ngàn người thống hối, thánh nhân cầu nguyện. Đang khi cầu nguyện, Chúa hiện ra với ngài. Thánh nhân tạ ơn Chúa. Chúa hỏi: – Con có biết tại sao nhiều người trở lại vậy không? – Thưa Chúa! Vì Chúa thương họ – Đúng. Nhưng con biết động lực nào thúc đẩy họ trở lại không? – Nhờ ơn Chúa. – Đúng vậy con ạ. Ơn của Ta đến với họ qua lời cầu nguyện của thầy vẫn cùng đồng hành với con đó. Trong khi con rao giảng, thầy cầu nguyện. Lời cầu nguyện của thầy thúc đẩy họ.Ngay lúc còn sống, Thiên Chúa đã cho Ngài làm nhiều phép lạ để củng cố lời nói của Ngài: ” Tạ ơn Chúa đã dựng nên con cách lạ lùng, công trình Ngài xiết bao kỳ diệu! Hồn con đây biết rõ mười mươi” ( Tv 138, 14 ). Ngài làm nhiều đến độ cha bề trên phải ra lệnh rằng, từ nay có phép của bề trên mới được làm phép lạ. Một hôm, đang lúc đi đường, bỗng dưng có một người thợ té từ trên lầu cao xuống đất. Ngài quát bảo ” hãy dừng lại”. Người thợ cứ đứng lưng chừng trên không như vậy.
Thánh Vinh Sơn mới chợt nhớ ra rằng mình vừa làm phép lạ, nên nói với anh thanh niên chờ để về nhà dòng xin phép bề trên. Anh thợ cứ chờ trên không trung như vậy cho đến khi ngài trở lại!Ngoài ra còn ghi lời Thánh Antonius, O.P., đã sống cùng thời với Thánh nói rằng Thánh Vincent đã cứu sống 28 người đã chết. Tuy nhiên, những người khác cho rằng con số này ít quá so với sự thật. Các tài liệu đương thời kể lại rằng ngài chữa 70 người khỏi bị quỷ ám. Thế nhưng, nhân đức quan trọng nhất của ngài với anh em trong Dòng được ghi nhận là sự vâng phục tuyệt đối vào các Bề trên và sự phó thác hoàn toàn vào sự quan phòng của Thiên Chúa.Ngay tại Việt Nam chúng ta, vào những thập niên 50 và 60 tại Bắc Việt cũng như Nam Việt, rất nhiều đền thờ, nhà thờ dâng kính ngài và nhiều người mang tên thánh rửa tội là Vinh Sơn để nhớ đến các ơn lành ngài đã làm.
Suốt cuộc đời, thánh nhân đã sống đúng như những gì ngài dạy dỗ. Khi biết mình sắp giã từ cõi đời, ngài xin các anh em trong Dòng cùng họp lại chung quanh để đọc kinh. Ngài xin đọc bài thương khó. Đang lúc đọc kinh cầu các thánh thì ngài đã giã từ cõi đời về với Chúa. Đó là ngày 5 tháng 4, 1419. Ngay sau khi qua đời, Toà Thánh bắt đầu ngay tiến trình phong thánh.”Lạy Thánh Vin-cen-tê hay làm phép lạ, cầu cho chúng con”.Lạy Chúa Giêsu là Thầy Chí Thánh cho chúng con noi theo, Người đã trút bỏ mọi sự để thi hành Thánh Ý Chúa Cha, xin cho những ai muốn tiếp bước theo Người cũng được đón nhận lời gọi trút bỏ mọi sự để trở nên môn đệ đích thực của Người, hầu soi chiếu cho trần gian nhận ra chân lý là tình thương của Thiên Chúa. Người là Thiên Chúa hằng sống và hiển trị cùng Chúa Cha và Chúa Thánh Thần muôn đời./. Amen.
Phụ Chú:
Bên cạnh hồng ân Chúa ban như một người hay làm phép lạ, tiên tri, rao giảng, thánh Vinh Sơn đã để lại những lời dạy dỗ rất khôn ngoan cho các môn đệ như thần đạo của ngài. Ngài dạy như sau:
A. Khi các con bị ma quỷ cám dỗ
Đây là những phương thuốc mà cha muốn các con dùng để tránh những chước ma quỷ cám dỗ:
1.Phương thuốc thứ nhất: Đừng mong mỏi những ơn lạ. Người sống trong ơn nghĩa của Chúa là người đừng bao giờ mong mỏi được ơn lạ như ơn giảng thuyết, ơn mặc khải, ơn tiên tri…Hãy chỉ mong mỏi ơn biết yêu mến Chúa và tha nhân thôi. Tại sao? Việc mong mỏi ơn lạ là khởi nguồn của tính kiêu ngạo.
2.Phương thuốc thứ hai: khi cầu nguyện, xin ơn hoặc chiêm niệm, con đừng mong mỏi được ngay sự bình an hoặc sự an ủi thiêng liêng nào. Con nên nhớ rằng, khi cầu xin hoặc suy niệm, và được ơn, người ta sẽ tưởng rằng mình thánh thiện lắm. Sự tự hào khi được ơn chính là bước đầu dẫn đưa đến tính kiêu ngạo.
3.Phương thuốc thứ ba: tuyệt đối tin tưởng vào lời giáo huấn của Giáo Hội. Con đừng nghĩ mình sẽ có những ý tưởng cao siêu tuyệt vời hơn cả giáo huấn của Giáo Hội. Bước đầu cám dỗ của ma quỷ đó con ạ. Đừng tin ở mình.
4. Phương thuốc thứ tư: Tìm tòi trong Thánh Kinh. Hãy tìm đọc và nghiên cứu Thánh Kinh để thấy và nhận ra tiếng Chúa.5. Phương thuốc thứ năm: hãy tránh xa những người cho rằng họ có ơn linh ứng. Đừng nghe họ nói cũng đừng nghe họ giải thích. Con sống đức tin của con chứ không phải những dấu lạ của người đó đâu.”
B. Khi gặp gương xấu và những triết lý sai lạc
Thì đây là những phương thế chống lại:
1. Hãy thường xuyên xét mình.
2. Suy nghĩ và bàn hỏi trước khi hành động.
3. Theo con đường bình thường, làm những việc bình thường.
4. Đừng làm gì khi đang ở trong trạng thái nghi ngờ.
5. Hãy tiếp tục làm những việc thông thường đang làm, đừng bỏ lưng chừng.
6. Chấp nhận những thử thách như là ý Chúa cho phép ma quỷ cám dỗ”.