Ca nhập lễ
Lạy Chúa là khiên mộc chở che,
xin thương xem nhìn đến
gương mặt Đấng Ngài đã xức dầu.
Một ngày tại khuôn viên thánh điện
quý hơn cả ngàn ngày.
Bài đọc 1: Tl 11,29-39a
Hễ người nào ra khỏi cửa nhà con để đón con, con sẽ dâng người đó làm lễ toàn thiêu.
Bài trích sách Thủ lãnh.
Khi ấy, thần khí của Đức Chúa ở trên ông Gíp-tác và ông đã sang Ga-la-át và Mơ-na-se, rồi qua Mít-pa Ga-la-át, và từ Mít-pa Ga-la-át ông qua đánh con cái Am-mon. Ông Gíp-tác khấn hứa với Đức Chúa rằng : “Nếu Ngài trao con cái Am-mon vào tay con, thì -khi con đã thắng con cái Am-mon mà trở về bình an- hễ người nào ra khỏi cửa nhà con để đón con, người đó sẽ thuộc về Đức Chúa, và con sẽ dâng nó làm lễ toàn thiêu.” Ông Gíp-tác qua bên con cái Am-mon để giao chiến với chúng, và Đức Chúa đã trao chúng vào tay ông. Ông đánh chúng tơi bời từ A-rô-e cho tới gần Min-nít, tất cả là hai mươi thành, và cho tới A-vên Cơ-ra-mim. Thật là một cuộc đại bại : con cái Am-mon bị hạ nhục trước mặt con cái Ít-ra-en.
Khi ông Gíp-tác trở về Mít-pa, tới nhà ông, thì này con gái ông ra đón ông, vừa đánh trống vừa nhảy múa. Cô là con gái độc nhất của ông : ngoài cô ra, ông không có con trai con gái nào khác. Thoạt nhìn thấy cô, ông liền xé áo và nói : “Ôi, con gái của cha, thật con làm khổ cha rồi ! Chính con lại ở trong số những kẻ gây bất hạnh cho cha ! Cha đã trót mở miệng khấn hứa cùng Đức Chúa và không thể rút lại được.” Cô thưa với ông : “Thưa cha, cha đã trót mở miệng khấn hứa cùng Đức Chúa, thì cha cứ thi hành cho con như lời cha đã khấn hứa, vì Đức Chúa đã cho cha trả thù được con cái Am-mon, kẻ thù của cha.” Cô lại nói với cha : “Con chỉ xin cha điều này thôi, là hoãn cho con hai tháng để cùng với bạn bè, con rảo quanh núi đồi, mà khóc cho đời con gái của con.” Ông nói : “Con cứ đi”, và ông để cho cô đi hai tháng. Cô ra đi cùng với các bạn, rảo quanh đồi núi mà khóc cho nỗi bất hạnh của mình. Hết hai tháng, cô trở về với cha, và ông thi hành cho cô lời ông đã khấn hứa.
Đáp ca
Đ. Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Ngài.
Phúc thay người đặt tin tưởng nơi Chúa,
chẳng vào hùa với bọn kiêu căng
và những kẻ theo đường gian ác.
Đ. Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Ngài.
Chúa chẳng thích gì tế phẩm và lễ vật,
nhưng đã mở tai con ;
lễ toàn thiêu và lễ xá tội, Chúa không đòi,acon liền thưa : Này con xin đến !
Đ. Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Ngài.
Trong sách có lời chép về conrằng : con thích làm theo thánh ý,
và ấp ủ luật Chúa trong lòng,
lạy Thiên Chúa của con.
Đ. Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Ngài.
Đức công chính của Ngài,
con loan truyền giữa lòng đại hội ;
lạy Chúa, Ngài từng biết :
con đâu có ngậm miệng làm thinh.
Đ. Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Ngài.
Tung hô Tin Mừng
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
Ngày hôm nay, anh em chớ cứng lòng,
nhưng hãy nghe tiếng Chúa. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng: Mt 22,1-14
Gặp ai, anh em cũng mời hết vào tiệc cưới.
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
Khi ấy, Đức Giê-su dùng dụ ngôn mà nói với các thượng tế và kỳ mục trong dân rằng : “Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình. Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc, nhưng họ không chịu đến. Nhà vua lại sai những đầy tớ khác đi, và dặn họ : ‘Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng : Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới !’ Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi : kẻ thì đi thăm nông trại, người thì đi buôn, còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà hành hạ và giết chết. Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu huỷ thành phố của chúng. Rồi nhà vua bảo đầy tớ : ‘Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà những kẻ đã được mời lại không xứng đáng. Vậy các ngươi đi ra các ngả đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới.’ Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.
‘Bấy giờ nhà vua tiến vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới, mới hỏi người ấy : Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới ?’ Người ấy câm miệng không nói được gì. Nhà vua liền bảo những người phục dịch : ‘Trói chân tay nó lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng ! Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít’.”
Ca hiệp lễ
Chúa luôn luôn từ ái một niềm,
ơn cứu chuộc nơi Người chan chứa.