Đức Thánh Cha kêu gọi các GM Colombia đẩy mạnh hòa giải và Đức Thánh Cha gặp Ban chấp hành Liên HĐGM Mỹ la tinh

1. Đức Thánh Cha kêu gọi các GM Colombia đẩy mạnh hòa giải 

BOGOTÀ. Trong cuộc gặp gỡ 130 vị thuộc HĐGM Colombia, ĐTC khích lệ các GM đẩy mạnh tiến trình hòa giải và tha thứ tại nước này, gia tăng hiệp nhất và quan tâm tới người da đen, bảo vệ vùng Amazzonia.Cuộc gặp gỡ các vị chủ chăn của 78 giáo phận ở Colombia diễn ra lúc quá 11 giờ trưa tại dinh Hồng Y, cạnh nhà thờ chính tòa Bogotà.Trong lời chào mừng ĐTC, ĐHY Rubén nói rằng: ”Đất nước chúng con đang chiến đấu để để lại đằng sau một lịch sử bạo lực, gieo chết chóc trong mấy thập niên qua, nhưng tiến trình xây dựng hòa bình cũng đã trở thành một nguồn sinh ra những lập trường chính trị cực đoan, hằng ngày gieo rắc chia rẽ, xung đột và gây hoang mang lạc hướng cho nhiều ngừơi. Chúng con là một quốc gia mang đậm những chênh lệch và bất công, đòi phải có những thay đổi sâu rộng trong mọi lãnh vực xã hội, nhưng dường như nhân dân đất nước chúng con không muốn trả giá cần thiết để đạt tới những điều đó”.

Tiếp lời ĐHY, cả Đức Cha Óscar Urbina Ortega, Chủ tịch HĐGM Colombia và cũng là TGM giáo phận Villavicencio, nhân danh các GM chào mừng ĐTC.

Huấn dụ của ĐTC

Trong bài huấn dụ dài 9 trang, ĐTC lần lượt đề cập đến nhiều khía cạnh của Colombia. Ngài trưng dẫn lời một tác giả nổi danh của nước này, Ông Gabriel Garcia Marquez, nói rằng “Bắt đầu một cuộc chiến tranh thì dễ dàng hơn là chấm dứt nó”, và để được như vậy, Colombia cũng cần những Giám Mục là những mục tử, chứ không phải là chính trị gia.

ĐTC cảnh giác các GM và LM đừng can dự vào những cuộc tranh luận nảy lửa giữa các đảng phái về chính trị. Cần phải chống lại cám dỗ ấy. Đất nước này đang cần những mục tử, cần các thừa tác viên biết tường tận những vết thương và cần kinh nghiệm chữa lành và tha thứ. Colombia đang cần anh em để cho thấy khuôn mặt đích thực của đất nước, đầy hy vọng mặc dù có những bất toàn. Colombia đang cần sự giúp đỡ của Giáo Hội, để có thể dấn thân vào sự tha thứ cho nhau, mặc dù các vết thương chưa bình phục. Vì thế cần đi vào một con đường khác, dù rằng sức mạnh của thói quen tạo nên những sai lầm.

Trong bối cảnh trên đây, ĐTC nhấn mạnh rằng Giáo Hội không cần những ân huệ đặc biệt từ phía các chính trị gia, Giáo Hội chỉ cần tự do để lên tiếng và phục vụ. Ngài nhấn mạnh thêm rằng Giáo hội cũng cần có sự hiệp nhất, đoàn kết nội bộ. Vì thế, anh em hãy tiếp tục tìm kiếm sự hiệp thông với nhau, đừng bao giờ mệt mọi trong việc kiến tạo tình hiệp thông ấy, qua cuộc đối thoại chân thành và huynh đệ, tránh những kế hoạch kín đáo như tránh tai ương.

ĐTC cho biết ngài không có công thức và không để lại một ”danh sách các bài tập” cần làm, nhưng ngài xin các GM Colombia hai điều: một là quan tâm nhiều hơn tới những người gốc Phi châu trong số các tin hữu của anh em, hai là chứng tỏ nhiều hơn mối quan tâm của Giáo Hội đối với vùng Amazzonia ở miền nam Colombia. Vùng này giữ một vai trò thiết yếu trong đặc tính khác biệt nhau về sinh vật và cây cối của Colombia. Hãy bảo vệ vùng này như một trắc nghiệm chứng tỏ xã hội chúng ta có khả năng bảo tồn những gì mình đã nhận lãnh hay không, đứng trước một xã hội quá nhiều khi trở thành nạn nhân của chủ nghĩa duy vật và duy thực tiễn.

Sau bài diễn văn, ĐTC đã lần lượt bắt tay chào tất cả 130 GM hiện diện, rồi lên xe mui trần trở về Tòa Sứ Thần Tòa Thánh cách đó hơn 6 cây số để dùng bữa trưa và nghỉ ngơi.

2. Đức Thánh Cha gặp Ban chấp hành Liên HĐGM Mỹ la tinh

BOGOTÀ. Lúc 3 giờ chiều ngày thứ năm 7-9-2017, tại tòa Sứ Thần Tòa Thánh ở thủ đô Bogotà, ĐTC đã gặp gỡ Liên HĐGM Mỹ châu la tinh gọi tắt là Celam, gồm 62 GM thành viên của tổ chức này, trong đó có 5 vị thuộc đoàn chủ tịch, 35 GM chủ tịch các Ủy ban và 22 vị Tổng thư ký của 22 HĐGM ở Nam Mỹ.Trong cuộc gặp gỡ, sau lời chào mừng của ĐHY Rubén Salazar, ĐTC nói:”Tôi cám vì nỗ lực biến Hội đồng GM đại lục này thành một ngôi nhà phục vụ sự hiệp thông và sứ mệnh của Giáo Hội taị Châu Mỹ Latinh, một trung tâm đẩy mạnh ý thức là môn đệ thừa sai và một điểm tham chiếu sinh động cho sự hiểu biết và đào sâu ”tính công giáo của Mỹ châu Latinh”.

Tiếp đến ĐTC đặc biệt đề cập tới tính cách cụ thể của việc rao truyền Tin Mừng và khẳng định rằng:

”Đi ra, khởi hành với Chúa Giêsu là điều kiện của thực tại cụ thể này. Phúc Âm nói tới Chúa Giêsu từ Thiên Chúa Cha đi ra, cùng các môn đệ rong ruổi trên các cánh đồng và làng mạc vùng Galilea. Đây không phải là một lộ trình vô ích của Chúa. Trong khi Ngài đi, Chúa gặp gỡ, trong khi gặp gỡ Ngài đến gần, trong khi đến gần Ngài nói, trong khi nói Ngài đụng vào với quyền năng của Ngài, khi đụng vào, Ngài chữa lành và cứu thoát. Dẫn về với Thiên Chúa Cha những người Ngài gặp gỡ là mục đích việc đi ra thường hằng của Ngài. Giáo Hội cần phải chiếm lại được các động từ mà Ngôi Lời của Thiên Chúa chia trong sứ mệnh của Ngài. Đi ra để gặp gỡ, chứ không đi qua, cúi xuống không lơ là, sờ mó không sợ hãi.. Cần phải hướng tới con người trong hoàn cảnh cụ thể của nó. Chúng ta không thể cất đi cái nhìn khỏi họ. Sứ mệnh được hiện thực trong kiểu thân thể sát nhau.

Trong hiện tình châu Mỹ Latinh Giáo Hội phải là bí tích của sự hiệp nhất. Giáo Hội tôn trọng gương mặt đa diện của đại lục này là sự phong phú. Giáo Hội cần tiếp tục phục vụ thiện ích đích thật của con người mỹ latinh. Phải không mệt mỏi làm việc để xây các cây cầu, đạp đổ các bức tường phân cách, hội nhập sự khác biệt, thăng tiến nền văn hóa gặp gỡ và dối thoại, giáo dục tha thứ và hoà giải, ý thức công bằng, khước từ bạo lực và can đảm xây dựng hoà bình. Gương mặt đích thật của châu Mỹ Latinh là gương mặt lai giống, gương mặt my latinh. Tôn giáo bình dân là phần đặc thái nhân chủng và là ơn Thiên Chúa muốn cho dân chúng biết Ngài. Các trang lịch sử sáng ngời nhất của Giáo Hội chúng ta đã được viết ra khi chúng ta biết nuôi dưỡng sự phong phú này, nói với con tim kín ẩn đập nhịp giữ gìn như một ngọn lửa sáng dưới tro, ý thức về Thiên Chúa và sự siêu việt của Ngài, tính cách thánh thiêng của sự sống, việc tôn trọng thụ tạo, các mối dây liên đới, niềm vui sống, khả năng hạnh phúc vô điều kiện.

Giáo Hội Mỹ Latinh cũng có khả năng là bí tích của niềm hy vọng, không than van. Dân tộc của chúng ta đã học biết rằng không có thất vọng nào có thể bẻ gẫy nó. Giáo Hội cần canh thức và cụ thể hoá niềm hy vọng ấy.

Niềm hy vọng tại Mỹ Latinh có gương mặt trẻ trung. Anh em đừng để mình bị lôi kéo bởi các hình hý họa coi giới trẻ chỉ chỉ là nạn nhân của ma tuý và bạo lực. Họ không sẵn sàng lập lại quá khứ đâu. Hãy rộng mở các khoảng không cho họ trong các giáo đoàn đuợc giao phó cho anh em, hãy đầu tư thời giờ và tài nguyên cho việc đào tạo họ và xin họ tận dụng các tiềm năng của họ để thành người.

Niềm hy vọng của Mỹ Latinh cũng có gương mặt của nữ giới. Nữ giới có một vai trò quan trọng trong đại lục mỹ latinh. Chính từ môi miệng của họ mà chúng ta đã học đức tin, chính từ sữa lòng họ mà linh hồn chúng ta có các nét lai giống. Tôi nghĩ tới các bà mẹ thổ dân, các bà mẹ của các thành thị với ba vòng làm việc, tôi nghĩ tới các bà nội bà ngoại giáo lý viên, tôi nghĩ tới các nữ tu và các phụ nữ kín ẩn tạo dựng thiện ích. Không có nữ giới Giáo Họi của lục địa sẽ mất đi sức mạnh liên tục tái sinh. Chính các phụ nữ với lòng kiên nhẫn tỉ mỉ thắp sáng lên và tái thắp sáng lên ngọn lửa đức tin. Thật là một bổn phận nghiêm chỉnh hiểu biết, tôn trọng, đánh giá cao thăng tiến sức mạnh giáo hội và xã hội của những gì nữ giới thực hiện trong xã hội và trong Giáo Hội.

Sau cùng niềm hy vọng của châu Mỹ Latinh đi ngang qua con tim, trí khôn và các cánh tay xây dựng của các anh chị em giáo dân.

Cần phải vượt thắng tâm thức duy giáo sĩ. Tuy đã có vài bước tiến nhưng các thách đố lớn của châu Mỹ Latinh vẫn còn ở trên bàn và tiếp tục chờ đợi việc thực thi thanh thản, có trách nhiệm, chuyên môn, nhìn xa thấy rộng, khúc chiết rõ ràng và ý thức đối với giáo dân Kitô, ý thức góp phần vào các tiến trình phát triển nhân bản đích thực, củng cố nền dân chủ chính trị và xã hội, vượt thắng cấu trúc nghèo đói triền miên, xây dựng sự thịnh vượng dựa trên các cải tổ lâu dài có khả năng bảo vệ thiện ích xã hội, thắng vượt các bất bình đẳng và cứu vãn sự ổn định, đề ra các mô thức phát triển kinh tế có thể thực hiện được tôn trọng thiên nhiên và tương lại đích thật của con người. Ý thức về niềm hy vọng này phải luôn luôn biết nhìn thực tại với đôi mắt của dân nghèo và bắt đầu từ tình trạng sống của người nghèo. Nếu chúng ta muốn phục vụ châu Mỹ Ltinh như tổ chức CELAM, thì cần phải làm nó với sự đam mê. Ngày nay cần có đam mê hơn bao giờ hết.

Linh Tiến Khải + Trần Đức Anh OP

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *