Ngày 5 tháng 11
Chân phước Xi-mon Ban-la-ki
Tu sĩ (+1319)
Tiểu sử
Chân phước Xi-mon thuộc dòng tộc quí phái ở Ri-mi-ni. Ðiều này đã được minh định từ năm 1429. Thế nhưng, vì chân phước qua đời trước đó một thế kỷ và trong suốt những thập niên tiếp theo, không mấy ai còn lưu tâm đến những thông tin về người.
Chú của người là một giám mục Dòng Ða Minh ở Ri-mi-ni thuộc vùng Rô-ma-nhê. Chân phước Xi-mon chào đời tại Xanh Ác-xăng-giê-lô cách Ri-mi-ni 8 cây số. Ban đầu, người thường tham gia những cuộc bạo động gây ra từ những bè rối, không quan tâm đến những giáo huấn của Hội Thánh, chống lại nhóm Bạch đảng (Gueffes) và Hắc đảng (Gibelins). Chính trong sự xáo trộn này mà người đã nghe được tiếng Chúa gọi dù đã 27 tuổi. Người xin lãnh tu phục ở bậc trợ sĩ, mặc dù chú của người hoàn toàn phản đối việc này. Người đã sống trọn cuộc đời còn lại trong tu viện Ri-mi-ni.
Vốn là một người lao động cần cù, thầy được giao quản lý một khu vườn, chẳng bao lâu, thầy đã trở thành một quản đốc cai quản một khu đất rộng lớn. Thầy luôn sẵn lòng đón nhận những công việc nặng nhọc và gian khổ.
Noi gương thánh Ða Minh, thầy luôn tha thiết cầu xin cho các tội nhân được ơn hoán cải. Thầy luôn sống một tinh thần khổ chế phi thường, thầy chỉ nằm ngủ trên một tấm phản trơ trụi, mang trên mình một sợi xích bằng sắt suốt 5 năm liền đến mức người phải chịu đau đớn khủng khiếp khi làm vườn. Thỉnh thoảng người không dùng bữa suốt hai ngày liền. Trong suốt 5 tuần mùa Chay, thầy chỉ dùng bánh mì và uống nước lã. Dù vậy chân phước Xi-mon là một mẫu người hiền lành, niềm nở và rất mực khiêm tốn. Người luôn ân cần dạy giáo lý cho trẻ em trong thành phố và luôn khao khát xin ơn hoán cải những tội nhân cứng đầu cứng cổ.
Khi nghĩ về thời trai trẻ phóng túng của mình, thầy lại cảm thấy phiền muộn và đặc biệt lo lắng cho số phận của những người vô đạo và lạc giáo. Ðiều này đã thôi thúc người luôn cầu nguyện với lòng thống hối và khóc lóc thảm thiết đến độ người bị lòa khi mới có 56 tuổi. Dầu vậy, người vẫn sống rất thọ.
Khi hay tin người qua đời, dân thành Ri-mi-ni lũ lượt kéo đến xin nhận những kỷ vật của người. Tất cả những bộ trang phục của người đã cũ rách tả tơi, vì thế, anh em phải liệu một bộ trang phục mới để vận cho người trong nghi thức tẩm liệm trước khi chôn táng. Kể từ 1817, thi hài của người được an táng tại nguyện đường ở Xanh Ác-xăng-giê-lô.
Lời nguyện : Lạy Chúa, Chúa đã gọi chân phước Xi-mon từ bỏ những vinh hoa của trần thế và ban tặng cho người ân sủng cầu nguyện và đức khiêm nhường. Nhờ dõi bước chân người, xin cho chúng con học biết tìm kiếm một mình Chúa trên thế gian này và đạt được phần thưởng đã được hứa cho những ai thấp hèn. Chúng con cầu xin