Người gọi những kẻ người muốn (20.01.2017 – Thứ Sáu tuần II Thường Niên năm A)

Lời Chúa: Mc 3,13-19

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô

13 Khi ấy, Đức Giê-su lên núi và gọi những kẻ Người muốn. Các ông đến với Người. 14 Người lập Nhóm Mười Hai, để các ông ở với Người, và để Người sai các ông đi rao giảng, 15 với quyền trừ quỷ. 16 Người lập Nhóm Mười Hai gồm có : ông Si-môn -Người đặt tên là Phê-rô-, 17 ông Gia-cô-bê con ông Dê-bê-đê, và ông Gio-an em ông Gia-cô-bê -Người đặt tên cho hai ông là Bô-a-nê-ghê, nghĩa là con của thiên lôi-, 18 rồi đến các ông An-rê, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Ta-đê-ô, Si-môn thuộc nhóm Nhiệt Thành, 19 và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt là chính kẻ nộp Người.

Khi tuyển chọn nhân viên vào làm trong một cơ quan hay một công việc nào đó. Người ta phải bắt ứng cử viên nộp hồ sơ, trong đó có đầy đủ sơ yếu về lý lịch cá nhân.. kinh nghiệm nghề nghiệp ..vv. Nhưng đối với Thầy Giêsu thì thật ngoại lệ: một nhóm dân chài ngơ ngác, quanh năm vất vả quăng chài thả lưới, thậm chí còn có cả một ông cuối cùng không ngại bán đứng cả Thầy mình. Người ta bảo trông mặt mà bắt hình dong, nhưng với Chúa, Ngài… chơi tuốt.

Thật ra, đường lối của Chúa ai suy cho tỏ. Ngài đã tuyển chọn nhóm 12 để huấn luyện và trao cho họ tiếp tục sứ mệnh của Ngài. Họ là những cột trụ, là nền tảng cho Giáo Hội mà Ngài sẽ thiết lập sau này. Chúa đã hoàn toàn tin tưởng để trao cho họ sứ mệnh cao cả đó; để rồi họ đã theo Chúa trên mọi bước đường, cùng chung vai sát cánh với Chúa, và đem cả cuộc đời để phục vụ Chúa, đến cả cái chết cũng không làm các ngài tách rời Thầy mình.

Qua Lời Chúa hôm nay, ta suy nghĩ đến việc “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít”. Mỗi người Kitô hữu ai cũng đều ước ao con số những người thợ gặt ngày càng tăng trưởng để có người phục vụ ở những giáo phận vùng sâu vùng xa… Có một việc ít khi ta để ý, là hàng năm mỗi mùa truyền chức Linh mục, Phó tế, khấn dòng… Ta thấy nở rộ lên ở một vài giáo xứ có số lượng người dâng mình cho Chúa rất đông, mà năm nào cũng có một hai ông chịu chức, đi dự đám ăn tiệc, nguyên ông Cố bà Cố cũng năm sáu bàn. Có nhà con trai con gái đi tu hết, chỉ để ở nhà duy nhất một người con phụng dưỡng cha mẹ. Khách nơi xa khi biết sự việc không khỏi ngạc nhiên: Không lẽ đất nơi đây có trạch vàng?

Nhưng khi được tiếp xúc với vị Linh mục quản xứ thì mới thấy công khó của ngài bỏ ra không hề nhỏ: Các tu sĩ tương lai của chúng ta đã được chăm sóc từ bé qua tay các Sơ từ mẫu giáo. Lý lịch gia đình đạo đức, tính tình các em được rèn từ nét chữ nết người. Rồi lên cấp 1, cấp 2, cấp 3 các em luôn được cha xứ dìu dắt hội họp hằng tuần, các anh lớn (dự tu) và gia đình ông bà cha mẹ cũng quan tâm tiếp tay với cha xứ, để  các em có một đời sống căn bản về tu đức, dễ dàng sống đời tu trì sau này. Cứ thế, mỗi năm đi tu hàng loạt, đầu vào đã vậy đầu ra đâu có gì ngạc nhiên?

Các Thầy mỗi năm về nghỉ, chỉ về gia đình vài ngày, còn lại là ở trong nhà xứ, cùng nhau lên kế hoạch giúp cho giáo xứ nào là tập hát cho ca đoàn, giúp các em thiếu nhi sinh hoạt, dạy giáo lý hôn nhân… nên ơn gọi luôn được củng cố chứ không sứt mẻ sau mỗi kỳ nghỉ. Tôi nghĩ một Linh mục quản xứ  có biết bao công việc bề bộn phải làm, nhưng nhờ biết quan tâm vun trồng ơn thiên triệu mà Giáo Hội được hưởng lợi biết bao nhiêu. Rất mong và vô cùng ước mong có nhiều vị Linh mụccũng hết lòng gieo trồng những người thợ gặt cho nước trời như vậy.

Lạy Chúa, lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít. Xin Chúa ban cho Giáo Hội chúng con nhiều ơn Thiên Triệu. Xin cho các cha mẹ và các Linh mục quản xứ luôn biết quan tâm đào tạo và vun trồng những mầm non trong gia đình và giáo xứ, để số Linh mục và Tu sĩ triển nở ngày một đông số, cho danh Chúa ngày càng tỏa sáng dưới đất cũng như trên trời. Amen.

                                                                                                                                       THANH ANH NHÀN

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *