Tiếng lương tâm (05.02.2016 – Thứ Sáu sau CN IV TN C)

THÁNH AGATHA, Trinh nữ tử đạo (N)
Lời Chúa: Mc 6,14-29
 
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô

14 Khi ấy, vua Hê-rô-đê nghe biết về Đức Giê-su, vì Người đã nổi danh. Có kẻ nói : “Đó là ông Gio-an Tẩy Giả từ cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền năng làm phép lạ.” 15 Kẻ khác nói : “Đó là ông Ê-li-a.” Kẻ khác nữa lại nói : “Đó là một ngôn sứ như một trong các ngôn sứ.” 16 Vua Hê-rô-đê nghe thế, liền nói : “Ông Gio-an, ta đã cho chém đầu, chính ông đã trỗi dậy !”
17 Số là vua Hê-rô-đê đã sai người đi bắt ông Gio-an và xiềng ông trong ngục. Lý do là vì vua đã lấy bà Hê-rô-đi-a, vợ của người anh là Phi-líp-phê, 18 mà ông Gio-an lại bảo : “Ngài không được phép lấy vợ của anh ngài !” 19 Bà Hê-rô-đi-a căm thù ông Gio-an và muốn giết ông, nhưng không được. 20 Thật vậy, vua Hê-rô-đê biết ông Gio-an là người công chính thánh thiện, nên sợ ông, và còn che chở ông. Nghe ông nói, nhà vua rất phân vân, nhưng lại cứ thích nghe.
21 Một ngày thuận lợi đến : nhân dịp mừng sinh nhật của mình, vua Hê-rô-đê mở tiệc thết đãi bá quan văn võ và các thân hào miền Ga-li-lê. 22 Con gái bà Hê-rô-đi-a vào biểu diễn một điệu vũ, làm cho nhà vua và khách dự tiệc vui thích. Nhà vua nói với cô gái : “Con muốn gì thì cứ xin, ta sẽ ban cho con.” 23 Vua lại còn thề : “Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa nước của ta cũng được.” 24 Cô gái đi ra hỏi mẹ : “Con nên xin gì đây ?” Mẹ cô nói : “Đầu Gio-an Tẩy Giả.” 25 Lập tức cô vội trở vào đến bên nhà vua và xin rằng : “Con muốn ngài ban ngay cho con cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả, đặt trên mâm.” 26 Nhà vua buồn lắm, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên không muốn thất hứa với cô. 27 Lập tức, vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông Gio-an tới. Thị vệ ra đi, chặt đầu ông ở trong ngục, 28 bưng đầu ông trên một cái mâm trao cho cô gái, và cô gái trao cho mẹ. 29 Nghe tin ấy, môn đệ đến lấy thi hài ông và đặt trong một ngôi mộ.

Vua Hê-rô-đê nghe biết về Đức Giê-su,… liền nói: “Ông Gio-an, ta đã cho chém đầu, chính ông đã chỗi dậy!” (Mc 6,14.16)

Vua Hê-rô-đê trượt dài trên con đường tội lỗi: từ cuộc sống ăn chơi sa đoạ, ông liên tiếp phạm từ tội ác này đến tội ác khác, mà đỉnh điểm là sát hại Gio-an Tẩy Giả chỉ để giữ sĩ diện vì lời ông trót thề trong một phút cuồng si. Dù vậy tiếng nói lương tâm không ngừng thức tỉnh ông quay về con đường hướng thiện: ông vẫn biết “ông Gio-an là người công chính thánh thiện”, khi Gio-an khiển trách về đời sống thác loạn của mình, Hê-rô-đê “rất phân vân nhưng lại cứ thích nghe”. Và giờ đây, ông linh cảm Đức Giê-su là Gio-an Tẩy giả hiện hình: phải chăng đó là dấu chỉ tiếng nói của lòng thương xót Chúa không chết trong tâm hồn Hê-rô-đê? Thiên Chúa không muốn để một con người dù tội lỗi cách mấy đi nữa phải hư mất, nên vẫn tiếp tục lên tiếng trong lương tâm để thúc giục con người tỉnh ngộ quay về với đường ngay nẻo chính. Chỉ cần quay đầu trở lại là gặp được bến bờ thứ tha.

Lòng thương xót của Chúa không còn là một nghi vấn mà là xác tín của chúng ta. Thiên Chúa là Cha không bao giờ mệt mỏi trong việc tha thứ cho con cái. Ngài mong mỏi chúng ta đừng bao giờ thất vọng. Trái lại, dẫu chúng ta tội lỗi mấy đi nữa, hãy quả quyết đứng lên và trở về với Cha để được ấp ủ trong lòng thương xót của Ngài.

Lạy Chúa, biết bao lần con yếu đuối sa ngã phạm tội, và mỗi lần trót phạm một điều răn quan trọng nào đó, tiếng lương tâm trong con nhắc nhở liền, lương tâm cảm thấy bị cắn rứt, lo âu buồn phiền lắm lắm…, cho đến lúc con tự vấn lương tâm bất ổn của mình, rồi thành tâm sám hối…, đi đến nhà thờ xin được lãnh nhận Bí Tích hòa giải yêu thương, và rồi sau đó tâm hồn con mới thật sự cảm thấy bình an hạnh phúc. Một niềm an vui hạnh phúc sâu lắng trong lòng Chúa xót thương vô tận. Con hết lòng tri ân cảm mến và xin khắc ghi tình Ngài đến mãi thiên thu. Amen.

BCT