Câm điếc tâm hồn (09.02.2018 – Thứ Sáu tuần V Thường Niên)

 Lời Chúa: Mc 7,31-37

 

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô

31 Khi ấy, Đức Giê-su bỏ vùng Tia, đi qua ngả Xi-đôn, đến biển hồ Ga-li-lê vào miền Thập Tỉnh. 32 Người ta đem một người vừa điếc vừa ngọng đến với Đức Giê-su, và xin Người đặt tay trên anh. 33 Người kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh. 34 Rồi Người ngước mắt lên trời, thở dài và nói : Ép-pha-tha, nghĩa là : hãy mở ra ! 35 Lập tức tai anh ta mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng. 36 Đức Giê-su cấm họ không được kể chuyện đó với ai cả. Nhưng Người càng cấm, họ càng đồn ra. 37 Họ hết sức kinh ngạc, và nói : “Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả : ông làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ câm nói được.”

Truyện kể

Trước cuộc chiến ở Di Lăng, Lưu Bị muốn đích thân dẫn đại binh đánh Ngô để báo thù cho người em kết nghĩa của mình là Trương Phi và Quan Vũ, nên đã nhờ Lý Ý đoán xem lành dữ thế nào. Lý Ý bèn lấy giấy vẽ hơn 40 bức tranh binh mã khí giới. Vẽ xong, ông lại xé vụn từng tờ một. Sau đó ông lại vẽ một người to lớn nằm ngửa trên mặt đất, một người bên cạnh đào đất chôn, bên trên viết một chữ “Bạch” lớn, sau đó chắp tay mà đi. Lưu Bị bực mình nói với quần thần rằng: “Đây là lão điên khùng! Không đáng tin chút nào!”. Sau đó, vì Lưu Bị không tin, đã lấy lửa đốt bỏ bức vẽ, rồi cất 70 vạn đại quân tiến lên.

Khi Lưu Bị dùng lửa đốt bức vẽ đã chỉ rõ, 40 doanh trại sau này bị hoả công Đông Ngô của Lục Tốn thiêu rụi, chính là do quyết định sai lầm của ông gây ra. Những điều này về sau từng cái đều ứng nghiệm chuẩn xác.

Suy niệm

Tin Mừng diễn tả: “Xin Người đặt tay trên anh.” (Mc 1, 32)

Đây là hành động thể hiện Niềm Tin vào Đức Giê-su, quả quyết Người sẽ cứu chữa khỏi mọi bệnh tật.

Câu chuyện nhỏ:

Một em bé và người cha đi qua một chiếc cầu.

Người cha vì lo lắng cho con mình nên đã nói với con rằng: “Con yêu, hãy nắm lấy tay Cha để con không bị ngã xuống sông!”

Cô bé trả lời: “Không, thưa Cha. Cha hãy nắm lấy tay con!”

“Có gì khác nhau đâu?” Người cha một chút bối rối hỏi lại.

“Có sự khác nhau lớn đấy!” Đứa bé đáp lại: “Nếu con nắm lấy tay cha và có điều gì xảy ra với con, có thể là con sẽ buông tay Cha ra.

Nhưng nếu Cha nắm lấy tay con, con biết chắc chắn rằng dù có điều gì xảy ra Cha sẽ không bao giờ buông tay con ra.”

Martha thưa Chúa Giêsu: “Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy” (Ga 11, 22); Cô Mác-ta đáp: “Con tin Thầy là Đức Kitô” (Ga 11, 27). Tin vào Thiên Chúa thì dù có chết cũng sẽ được sống lại như ông Lazaro.

Khi chúng ta có Niềm Tin nơi Thiên Chúa, hãy đến với Chúa trong cuộc đời và để Chúa nắm lấy tay chúng ta mà dẫn dắt ta đi trên thế gian đầy nguy nan thử thách.

Hôm nay đây, nhất là cuộc sống mà nhiều người đang loại bỏ Thiên Chúa bằng nhiều hình thức: cậy nhờ sức mạnh trần gian; cậy nhờ mù quáng vào các thế lực tà thần; và hơn thế nữa đã sống một cuộc sống vô thần.

Đức tin vào Thiên Chúa càng bị đe dọa và thử thách.

Đây là loại người bị câm bị điếc về lương tâm. Những Lời nói về chân lý Sự Thật họ để ngoài tai, hoặc xem nhẹ những Lời ấy không có giá trị, có khi đem Lời Sự Thật ra châm biến hoặc lợi dụng để làm những điều lừa gạt.

Người Kito hữu hôm nay, có biết bao người đang sống thờ ơ với Lời Sự Thật, họ bám vào lề luật để sống, không chắc chắn một Niềm Tin vào Lời Sự Thật. Lòng họ không yêu mến và tin tưởng mãnh liệt vào quyền năng Thiên Chúa như chị em Mát-ta. Họ giữ đạo và giữ đức tin bằng lề luật không phải bằng lòng mến.

Sự câm điếc về lương tâm đã làm cho một xã hội trở nên nhiều gian dối, lừa gạt. Đâu đâu cũng thấy sự giả dối: giả dối đến nhà thờ cho đúng với lề luật; giả dối để cho người thân hay xóm làng biết mình còn giữ đạo nhưng không dám làm dấu Thánh Giá nơi công cộng; giả dối khi làm bác ái có chọn lựa mục đích riêng; giả dối trong kinh doanh, sản xuất; giả dối trong đối nhân xử thế; giả dối trong Niềm Tin…

Dấu hiệu không bị câm điếc lương tâm chính là sự bình an. Nếu chúng ta không làm những điều giả dối, chắc chắn chúng ta được bình an.

Có nhiều người Kitô hữu đọc kinh rất nhiều, siêng năng đi nhà thờ, rước Thánh Thể hằng ngày. Nhưng lòng luôn bất an, nếu có chuyện bất bình dù rất nhỏ, họ cũng thể hiện sự cáu kỉnh, giận dữ, thậm chí có những lời nói hành động xúc phạm đến anh em mình.

Để có một Niềm Tin vững chắc, hãy để Chúa Giê-su nắm lấy tay của mình và mình nắm lấy tay anh em.

Cho Chúa nắm tay mình dẫn dắt trong cuộc đời, chúng ta sẽ được Bình An và sự sống đời đời.

Cầu nguyện

Lạy Chúa Giê-su, xin Chúa hãy nắm lấy tay con và nói: “Ép-pha-tha.” Để con không bị câm bị điếc lương tâm con, và con luôn sống trong Tình Yêu của Chua. Amen./.

Gã Đầu Bạc

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *