Sách tháng Đức Bà: Ngày mồng Một

Lạy Mẹ Maria, là Mẹ chúng con, chúng con chẳng đáng đến trước mặt Mẹ, song chúng con cũng quyết hết lòng kêu xin Mẹ mọi ngày trong tháng này. Lạy Mẹ từ ái, chúng con cầu xin sự gì thì xin Mẹ ban cho sự ấy. Chúng con dâng việc lành nào, thì xin Mẹ nhận lấy việc ấy. Bây giờ chúng con xin dâng lòng chúng con cho Mẹ, chúng con sẽ yêu mến Mẹ trót đời. Xin Mẹ đừng để chúng con trìu mến những sự hèn hạ thế gian này.

Còn nói về những việc phải làm trong tháng này.

Muốn được đẹp lòng Ðức Mẹ và được Người ban nhiều ơn, trong tháng này ta phải yêu mến và cầu xin Người cách riêng. Xưa nay ta đã yêu mến và cầu xin Mẹ, nhưng trong tháng này ta phải yêu mến và cầu xin người siêng năng và sốt sắng hơn mọi khi.

1. Trước hết, ta phải hết lòng yêu mến Mẹ, vì Chúa muốn cho ta yêu mến Người. Vì thế Người chọn Mẹ làm Mẹ Chúa Giêsu, là Chúa cứu chuộc ta, Người đã giao cho Mẹ quyền phân phát mọi ơn cho ta.

Ta phải yêu mến Mẹ, vì Chúa Giêsu và các thánh đã làm gương cho ta. Xưa nay chẳng con nào yêu Mẹ mình bằng Chúa Giêsu yêu mến Mẹ. Không ai kể xiết những việc các thánh đã làm và những khổ cực các thánh chịu để yêu mến và tôn sùng Mẹ.

Ta phải yêu mến Mẹ vì Mẹ là Mẹ ta. Con thảo hiếu thì yêu mến cha mẹ mình.

Ta phải yêu mến Mẹ, vì ân phúc Mẹ dư đầy, vì nhân đức Mẹ cao cả, như kinh cầu đã xưng Mẹ là đấng khiêm hạ yêu mến.

Sau hết ta phải yêu mến Mẹ, vì các thánh và những đấng nhân đức, những đấng cầm quyền Giáo hội đều quả quyết rằng: những ai thật lòng yêu mến Mẹ sẽ được rỗi linh hồn. Thánh Ligori nói rằng: “Nếu tôi thật lòng yêu mến Mẹ, thì tôi chắc chắn được lên thiên đàng”.

Muốn thêm lòng yêu mến Mẹ trong tháng này, thì hằng ngày nên cùng nhau đến nhà thờ nghe sách ca tụng quyền thế và lòng từ bi Mẹ.

Nếu ai hiểu rõ quyền thế cao cả và lòng bừ bi vô cùng của Mẹ, sẽ than thở như lời thánh Bê-na-đô rằng: “Ôi! Mẹ cao sang, nhân từ dường ấy, sao tôi chẳng yêu mến Mẹ?”.

2. Muốn được đẹp lòng Mẹ và được Người ban nhiều ơn, trong tháng này ta phải hết lòng cầu xin Người.

Xưa thánh Bê-na-đô khuyên các thầy dòng cầu xin Ðức Mẹ rằng: “Anh em hết lòng tin tưởng và khiêm nhường cậy trông Mẹ, thì Mẹ sẽ nghe lời anh em”.

Vị thánh ấy tin thật Ðức Mẹ chẳng hề từ chối ban ơn cho ai hết lòng trông cậy cầu xin Người. Thánh Bênađô than thở rằng: “Lạy Mẹ, nếu xưa nay có ai trông cậy cầu xin sự gì mà Mẹ từ chối, thì tôi xin kẻ ấy đừng bao giờ ca ngợi lòng từ bi Mẹ nữa”. Nếu những ai cầu xin Mẹ một lần mà còn được Mẹ thương, thì lẽ nào những ai khiêm nhường cậy trông, cầu xin đủ một tháng lại bị Mẹ từ chối.

Vậy ta đừng bỏ dịp Tháng Ðức Mẹ. Hãy sốt sắng cầu xin Mẹ những sự ta thiếu thốn hồn xác. Hãy cầu xin cho cha mẹ, họ hàng, bạn hữu. Hãy cầu xin cho Ðạo Chúa một ngày một cả sáng trong nước ta, cho người ngoại giáo được trở lại, cho kẻ có tội biết đường sám hối, cho các linh-hồn ở luyện-ngục được chóng thoát khỏi khổ hình được về nơi vĩnh phúc.

Nếu xưa nay ta khô khan, không siêng-năng cầu nguyện, thì trong tháng này, ta hãy hết lòng cầu xin, hẳn Ðức Mẹ sẽ ban những sự ta cầu xin. Linh mục Phêrô dạy rằng: Trời đất sẽ qua, nhưng Ðức Mẹ chẳng bao giờ bỏ ai hết lòng trông cậy Người.

Lạy Mẹ Maria, là Mẹ chúng con, chúng con chẳng đáng đến trước mặt Mẹ, song chúng con cũng quyết hết lòng kêu xin Mẹ mọi ngày trong tháng này. Lạy Mẹ từ ái, chúng con cầu xin sự gì thì xin Mẹ ban cho sự ấy. Chúng con dâng việc lành nào, thì xin Mẹ nhận lấy việc ấy. Bây giờ chúng con xin dâng lòng chúng con cho Mẹ, chúng con sẽ yêu mến Mẹ trót đời. Xin Mẹ đừng để chúng con trìu mến những sự hèn hạ thế gian này.

 Thánh Tích :

Ở thành Nancêniô, trong nước Pháp, có một gia đình trung lưu. Vợ đạo đức, chồng hiền lành nhưng khô khan. Bà vợ hằng cầu xin Chúa mở lòng cho chồng sửa mình lại, nhưng chồng cứng lòng mãi. Năm ấy, đầu tháng Ðức Mẹ, bà sửa sang bàn thờ để mẹ con làm việc tháng Ðức Mẹ. Chồng trở việc quan, ít khi ở nhà. Dù có ở nhà cũng chẳng bao giờ đọc kinh. Ngày lễ nghỉ không làm việc quan, thì đi chơi suốt ngày. Nhưng khi về, bao giờ cũng kiếm một chùm hoa dâng kính Ðức Mẹ.

Rằm tháng sáu năm ấy ông chết bất thình lình, không kịp gặp Thầy cả. Bà vợ thấy chồng mình chết không kịp ăn mày các phép, sinh buồn phiền. Bà lâm bệnh phải đi điều dưỡng một nơi xa, khi qua làng Ars, bà vào nhà xứ giải bài tâm sự cùng Cha Gioan Vianney, Cha chính xứ nơi ấy.

Cha có tiếng là đạo đức, được mọi người tặng cho Ngài danh hiệu là vị “Thánh sống”.Vừa đến nơi,chưa kịp thưa điều gì thì Cha Gioan liền bảo:”Bà đừng lo cho linh hồn chồng bà.Hẳn bà còn nhớ những bông hoa chồng bà vẫn thường dâng cho Ðức Mẹ những ngày lễ cả trong tháng Ðức Mẹ vừa qua”.

Nghe Cha Gioan nói, bà hết sức ngạc nhiên, vì chưa hề nói với ai về những bông hoa ấy. Nếu Chúa chẳng soi sáng cho Cha Gioan, lẽ nào cha biết được.

Cha Gioan lại nói tiếp: “Nhờ lời bà cầu nguyện và nhờ việc ông ấy đã làm để tôn kính Ðức Mẹ, thì Chúa đã thương cho ông ấy được ăn năn tội cách trọn trong giờ chết. Ông ấy đã được rỗi linh hồn nhưng còn bị giam ở luyện ngục. Bà hãy cầu nguyện cùng làm việc lành phúc đức cho ông ấy chóng được lên thiên đàng”. Nghe bấy nhiêu lời, bà vui mừng cùng hết lòng đội ơn Ðức Mẹ.

Ta nghe sự tích này, liền hiểu rõ những việc ta làm để tôn kính Ðức Mẹ, dù hết sức nhỏ mọn, cũng được Mẹ trả công bội hậu.

Vậy, vì mấy bông hoa mà người tội lỗi kia, còn được Ðức Mẹ bầu cử cho, phương chi những kẻ hằng ngày dâng lên Mẹ những hoa thiêng liêng,là những kinh nguyện, những việc lành,hẳn sẽ được Mẹ ban nhiều ơn trọng đại.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *