Nhỏ bé… (21.02.2017 – Thứ Ba tuần VII Thường Niên năm A)

Lời Chúa: Mc 9,30-37

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô

30 Khi ấy, Đức Giê-su và các môn đệ đi băng qua miền Ga-li-lê. Nhưng Đức Giê-su không muốn cho ai biết, 31 vì Người đang dạy các môn đệ rằng : “Con Người sẽ bị nộp vào tay người đời, họ sẽ giết chết Người, và ba ngày sau khi bị giết chết, Người sẽ sống lại.” 32 Nhưng các ông không hiểu lời đó, và các ông sợ không dám hỏi lại Người.

33 Sau đó, Đức Giê-su và các môn đệ đến thành Ca-phác-na-um. Khi về tới nhà, Đức Giê-su hỏi các ông : “Dọc đường, anh em đã bàn tán điều gì vậy ?” 34 Các ông làm thinh, vì khi đi đường, các ông đã cãi nhau xem ai là người lớn hơn cả. 35 Rồi Đức Giê-su ngồi xuống, gọi Nhóm Mười Hai lại mà nói : “Ai muốn làm người đứng đầu, thì phải làm người rốt hết, và làm người phục vụ mọi người.” 36 Kế đó, Người đem một em nhỏ đặt vào giữa các ông, rồi ôm lấy nó và nói : 37 “Ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy ; và ai tiếp đón Thầy, thì không phải là tiếp đón Thầy, nhưng là tiếp đón Đấng đã sai Thầy.”

 

Đứng trước yêu cầu đổi mới của đất nước ta hiện nay; trước sức cám dỗ của quyền lực; trước sự tác động của văn hóa thực dụng… Có không ít những vị lãnh đạo đã suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức lối sống, xa rời chức trách “người đày tớ của nhân dân” như Bác Hồ đã dạy. Thực trạng này trực tiếp đe dọa vai trò lãnh đạo của Đảng. Gần đây, Đảng đã ra Nghị Quyết Trung Ương 4 kêu gọi các Đảng viên phải tự đổi mới, tự chỉnh đốn, cho Đảng thực sự là người “lãnh đạo xứng đáng”, là người “đày tớ thật sự trung thành của nhân dân”.

Nói chung, con người – ai cũng muốn có địa vị, có chỗ đứng, có chỗ ngồi danh giá trong xã hội. Vì thế, họ tranh nhau từng chút một, miễn sao có một vị trí, một chức danh xứng hợp với con người của mình, thế là người ta cảm thấy hài lòng, mãn nguyện.

Do vậy cũng không lạ gì ngay từ thời Chúa Giê-su, mười hai vị tông đồ được Chúa tuyển chọn cách riêng cũng đã hám danh, hám địa vị tranh cãi xem “ai là người lớn hơn cả”; trong khi chẳng một ai trong số họ nghĩ tới cuộc Thương Khó thầy mình sắp phải chịu nay mai.

Chúa Giê-su đã làm sụp đổ não trạng tự tôn, kẻ cả của các ông khi Người đem một em nhỏ đặt vào giữa các ông, Người ôm lấy nó và nói: “Ai đón tiếp một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là đón tiếp chính Thầy; và ai đón tiếp Thầy chính là đón tiếp Đấng đã sai Thầy” (x. Mc 9, 30-37)

Chúa Giê-su muốn các tông đồ phải được “sinh lại” trong tinh thần thơ ấu của Tin Mừng. Các ông phải trở nên như những trẻ nhỏ: đơn sơ, khiêm nhường, tin tưởng phó thác, không có thái độ kẻ cả. Người muốn các ông phải thấy được hình ảnh của Người nơi các em nhỏ. Chúa Giê-su đã đồng hóa mình trong hình ảnh một em nhỏ. Bởi lẽ, các em nhỏ không có một vị trí nào trong bực thang xã hội; các em không được ai chú ý và tôn trọng. Nhưng nếu người môn đệ của Chúa thật sự thấy được Chúa trong nơi chỗ thấp bé đó, thì việc phục vụ sẽ có một giá trị đặc biệt, và sẽ có một chiều kích lớn lao. Vì chính nơi rốt cùng thấp bé đó có một Đấng cao trọng vô cùng đang hiện diện (x. Mc 9, 37).

Lạy Chúa, xin cho con biết sống tinh thần trẻ thơ trước mặt Chúa và trong tương quan với người khác; để con biết sống yêu thương phục vụ hết thảy mọi người một cách vô vị lợi như Chúa đã dạy. Amen.

CÁT BIỂN

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *