Bài hát và Suy niệm (01.01 – THÁNH MA-RI-A, ĐỨC MẸ CHÚA TRỜI)

Lời Chúa: Ds 6,22-27, Gl 4,4-7, Lc 2,16-21

 


Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca ( Lc 2,16-21)

16 Khi ấy, các người chăn chiên hối hả ra đi đến Bê-lem. Họ gặp bà Ma-ri-a, ông Giu-se, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ. 17 Thấy thế, họ kể lại điều họ đã được nghe nói về Hài Nhi này. 18 Tất cả những ai nghe đều ngạc nhiên về những gì các người chăn chiên nói cho biết. 19 Còn bà Ma-ri-a thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng. 20 Rồi các người chăn chiên ra về, vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa, vì mọi điều họ đã được tai nghe mắt thấy theo như họ đã được loan báo.

21 Khi Hài Nhi được đủ tám ngày, nghĩa là đến lúc phải làm lễ cắt bì, người ta đặt tên cho Hài Nhi là Giê-su ; đó là tên mà sứ thần đã đặt cho Người trước khi Người được thụ thai trong lòng mẹ. 

Đức Maria – Người Mẹ tuyệt hảo

Ghi nhớ;

“Còn Maria thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng.” (Lc 2, 19).

Suy niệm:

Người ta nói rằng: “Nếu muốn viết một tác phẩm hoàn hảo và đẩy đủ ý nghĩa nhất, một tác phẩm để đời, mà chỉ cần dùng một từ thôi, thì tác phẩm đó sẽ chỉ viết một chữ là: Maria.”

Hôm nay là ngày tết Tây, có nghĩa là ngày đầu tiên trong năm mới theo dương lịch. Năm mời thì tất nhiên ai ai cũng vui mừng chào đón, bên cạnh đó là có những dự tính, những hoạch định tốt đẹp cho năm mới…

Riêng Giáo Hội Công Giáo, chào đón năm mới bằng việc kính mừng trọng thể Danh hiệu Đức Maria Mẹ Thiên Chúa và đồng thời cầu xin Đức Mẹ bầu cử cùng Thiên Chúa ban cho thế giới được sống trong yêu thương hoà bình.

Chúng ta biết rằng khi chọn Đức Mẹ là người cưu mang và hạ sinh Ngôi Hai xuống thế. Thiên Chúa đã chọn Trinh Nữ Maria giữa muôn ngàn người phụ nữ và Ngài đã gìn giữ Đức Mẹ tinh tuyền, không mắc tội tổ tông, để nên Đền Vàng cho Con Thiên Chúa sinh hạ. Và Thiên Chúa đã ban cho Mẹ bốn đặc ân là:

Được làm Mẹ Thiên Chúa.

Được vô nhiễm nguyên tội.

Đước đồng trinh trọn đời và

Được lên trời cả hồn lẫn xác.

Ngày lễ kính Mẹ, chúng ta là những người con xác tín rằng: Mẹ luôn yêu thương che chở, bảo vệ và phù giúp chúng ta. Và để tỏ lòng thảo hiếu, tôn kính và mến yêu Mẹ, chúng ta hãy noi gương Mẹ luôn sống bác ái, hiền hoà, khiêm nhường và yêu thương, nhất là luôn lấy Lời Chúa làm lẽ sống cũng giống như Mẹ xưa kia; lấy sự nghiền ngẫm suy niệm Lời Chúa làm thú vui trong đời sống tinh thần và mang ra áp dụng vào đời sống thường ngày. Nếu chúng luôn kết hợp mật thiết với Mẹ thì phần rỗi của chúng ta sẽ được bảo đảm, vả lại chúng ta chỉ là một thụ tạo thấp hèn, bất xứng nên khi cầu xin, chúng ta chạy đến bên Mẹ mà xin ơn thì hợp lý nhất, bởi vì Mẹ luôn ở gần gũi để lắng nghe và giúp đỡ chúng ta, khi Mẹ chuyển cầu đến Con Mẹ, thì chắc chắn Đức Giê-su se vâng lời Mẹ mà ban chúng ta những ơn cần thiết.

Đức Mẹ được ví như máng chuyển ân lành từ Thiên Chúa xuống cho nhân loại. Vậy thì cách sống khôn ngoan nhất là chúng ta phải luôn tôn sùng kính mến Mẹ và nghe nhưng lời dạy bảo của Mẹ. Đó là ăn năn, cải thiện đời sống, tôn sùng trái tim Mẹ và siêng năng lần hạt Mân Côi.

Sống vâng nghe lời Mẹ thì chắc chắn chúng ta sẽ được bình an trong tâm hồn và khi đã có bình an trong tâm hồn rồi thì sự bình an ấy sẽ toả lan đến mọi người chung quanh. Đó cũng là cách góp một phần nhỏ vào công cuộc xây dựng hoà bình, thứ nhất hoà bình ngay trong gia đình sau nữa là khu xóm, xứ đạo, xã hội và quốc gia.

Cầu nguyện

Lạy Mẹ Maria, Mẹ là người Mẹ tuyệt hảo vì đã sống khiêm tốn thẳm sâu nên đã được Thiên Chúa nâng lên tột đỉnh cao sang là được làm Mẹ Thiên Chúa. Trước và sau khi đón nhận Ngôi Lời nhập thể trong cung lòng, Mẹ đã đón nhận Lời Chúa và suy đi nghĩ lại trong tâm hồn. Xin Mẹ giúp chúng con cũng biết noi gương Mẹ mà sống đời sống đạo đức, thánh thiện, đem Lời Chúa ra thực hành trong cuộc sống, và xin Mẹ chuyển cầu cùng Chúa cho thế giới được hoà bình để mọi người được sống trong thương yêu, tôn trong và mang lại niềm vui cho nhau. Amen.

Sống Lời Chúa:

Sống bác ái, yêu thương và siêng năng đọc kinh Mân Côi.

Đaminh. Trần Văn Chính.

Người là Đấng Ki-tô Đức Chúa

Hôm nay lời Chúa nói đến phúc lành của Thiên Chúa, phúc lành đến với con người từ Thiên Chúa. Cho ta hiểu rằng ngoài Người ra không có phúc lành đến từ bất cứ ai hay thần linh nào. Đồng thời, Thiên Chúa cho phép những vị đại diện cho dân, nhân danh Chúa ban phúc lành cho dân Chúa “ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê: “Hãy nói với A-ha-ron và các con nó rằng: Khi chúc lành cho con cái Ít-ra-en, anh em hãy nói thế này:
“Nguyện ĐỨC CHÚA chúc lành và gìn giữ anh (em)!

Môi-sê, người tôi trung hiền lành và khiêm hạ được chọn làm trung gian giữa Thiên Chúa và dân Ít-ra-en thuở nào, được Chúa phán bảo hãy nói lại cho dân rõ ý nghĩa trên.

Điều này khác hẳn với lời Phật Thích Ca khẳng định với các môn đệ mình, bố được học thời còn say mê mộ mến đạo Phật

Thầy không thể gia ân hay giáng phúc cho các con.

Hãy lấy giáo pháp làm thầy, hãy tự mình đốt đuốc lên mà đi!

So sánh, chúng ta thấy ngay Đức Phật là một con người với Đức Chúa là Đấng Tạo Hóa, Chủ Tể muôn loài.

(Có thể tham khảo thêm trên Youtobe, lời những người Phật tử làm chứng sau khi trở lại đạo Công Giáo: file Mảnh Xương Khô Trong Sa Mạc).

Riêng bài  đọc I Thần Khí cho chúng ta thấu hiểu được nhiều ý nghĩa sâu xa: Thiên Chúa là Thiên Chúa Tối Thượng, trên hết mọi thần minh. Thiên Chúa yêu thương con người và mong muốn chúc phúc cho cuộc sống con người, để con người được hạnh phúc. Người chỉ cho ngôn sứ Mô-sê cách để những người đại diện nhân danh Chúa chúc phúc cho dân, và cùng dân hưởng phúc của Thiên Chúa. Thiên Chúa – một Thần Minh – Đấng Tạo Thành thực sự quan tâm đến số phận nhân loại, đặc biệt là dân Người đã tuyển chọn.

Như thế, lời Chúa còn cho chúng ta thêm một ý nghĩa: phúc lành mang lại sự an lành, bình yên và hạnh phúc; hay hơn thế nữa, nhận được những hoa quả thần khí giúp đạt tới Nước Trời cao quý. Cho nên, hãy khiêm hạ sẵn lòng lãnh nhận và để tâm tìm kiếm hầu được đón nhận phúc lành của Thiên Chúa, qua nghi thức của Hội Thánh, qua những vị đại điện có thể chúc phúc lành cho ta. Mỗi phúc lành qua nghi thức khác nhau hay người ban phúc lành có sự thánh thiện và ân sủng khác nhau, lại có tầm vóc phúc lành cao thấp mang lại rất khác nhau cho linh hồn. Vì thế, trong sự khôn ngoan bởi ánh sáng thần khí, một số các con cũng đã hiểu được ý nghĩa này. Tạ ơn Chúa Thánh Thần đã hoạt động nơi các con.

Nơi bài đọc II, lòng quan tâm của Thiên Chúa dành cho con người được nâng lên một tầm cao mới, bày tỏ lòng nhân nghĩa ngàn đời của Thiên Chúa tín trung. “thời gian tới hồi viên mãn”, là thời gian đã tròn đầy, chín muồi những an bài của Thiên Chúa trong chương trình Người tiền định cho Chúa Giê-su Ki-tô nhập thể và nhập thế. Được chọn cách riêng, thánh Phao-lô Tông Đồ – người môn đệ làm Tông Đồ dân ngoại nhanh chóng giải mã câu hỏi “Con Thiên Chúa nhập thể và nhập thế để làm gì?”

Thiên Chúa đã sai Con mình tới, sinh làm con một người đàn bà, và sống dưới Lề Luật, để chuộc những ai sống dưới Lề Luật, hầu chúng ta nhận được ơn làm nghĩa tử.

Câu lời Chúa trên đây ngắn gọn nhưng hàm chứa rất nhiều điều nhiệm mầu vượt quá sức tưởng nghĩ của con người. “Thiên Chúa đã sai Con mình tới”, một mầu nhiệm được hé mở, đầu tiên, Thiên Chúa có “Con” của Người. Ngay cả thời các thánh Tông đồ, với dân Ít-ra-en thì đây là điều không thể tưởng tượng hay hình dung được (chính vì vậy mới dẫn đến cái chết trên thập tự của Chúa Con (x. Ga 10,30-39)). Đến đây, vấn đề gần như bế tắc, Thiên Chúa là Đấng hằng hữu và vô hình, với não trạng con người, sao Đấng Tạo Hóa lại có “con” như con người cho được?

Sau đó, người Con ấy được Thiên Chúa là Chúa Cha, sai Con tới thế gian. Nhưng con người không thể ngờ rằng, mầu nhiệm “người” được hình thành bởi chính mầu nhiệm “Con Thiên Chúa”.

Đến đây lời Chúa còn cho biết điều nhiệm mầu hơn, Người Con của Thiên Chúa lại được “sinh làm con một người đàn bà”. Người Con của Thiên Chúa, tức là ngang hàng với Thiên Chúa (x. Ga 10,33.36) hằng hữu và vô cùng, có quyền năng vô biên. Giờ lại làm con một người đàn bà, được sinh ra như một phàm nhân! Người Do Thái ngày xưa đó không hiểu, bây giờ chúng ta được hiểu hơn một chút, đó là mầu nhiệm nhập thể và nhập thế của Con Thiên Chúa.

Quả hết sức lạ lùng, Đấng ra Lề Luật giờ lại “sống dưới Lề Luật”. Đây là điều vô cùng khó hiểu với não trạng còn đầy kiêu ngạo của con người. Đấng Thần Nhân đã đến thế gian, chấp nhận sống dưới Lề Luật mà chính mình đã đặt để từ thuở Địa Đàng và viết ra trên hai bia đá cho con người tuân giữ. Một lòng khiêm hạ khôn tưởng của Đấng đã dựng nên đất trời cùng muôn vật! Hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ thường tình của nhân loại.

Vấn đề nảy sinh thêm là Con Thiên Chúa chịu sống dưới Lề luật để làm gì? Thánh Phao-lô trả lời luôn cho chúng ta “để chuộc những ai sống dưới Lề Luật, hầu chúng ta nhận được ơn làm nghĩa tử.” Chúa Con khiêm hạ sống dưới Lề Luật cho con người được Thiên Chúa nhận làm nghĩa tử của Người.

Các mầu nhiệm trên xảy ra, cho ta hiểu rõ ý nghĩa Thiên Chúa hạ mình xuống làm người để nâng con người lên ngang hàng với Thiên Chúa.

Tất cả những ý nghĩa chúng ta vừa phân giải làm nền cho ý nghĩa bài Phúc Âm. Trình thuật Tin Mừng kể lại mầu nhiệm Chúa Giáng Sinh, hình thành trọn vẹn mầu nhiệm nhập thể và khởi đầu cho mầu nhiệm nhập thế của Chúa Con.

Con Thiên Chúa đến với con người và ở giữa con người như một phàm nhân. Tuy nhiên, trong tay Thần Khí cách Hội Thánh cắt trích đoạn Tin Mừng có một điểm mang ẩn ý ở đây. Chúng ta cần khám phá mới tìm ra ý nghĩa thật đầy đủ của chân lý.

Lời Phúc Âm “Họ liền hối hả ra đi. Đến nơi, họ gặp bà Ma-ri-a, ông Giu-se, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ. Thấy thế, họ liền kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi này.  Các mục đồng vì sao lại hối hả ra đi? Và ai đã nói với họ về Hài Nhi? ” Sau đây là những điều đã được nói đến ở đầu chương hai “Bỗng sứ thần Chúa đứng bên họ, và vinh quang của Chúa chiếu toả chung quanh, khiến họ kinh khiếp hãi hùng. Nhưng sứ thần bảo họ: “Anh em đừng sợ. Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là tin mừng cho toàn dân: Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đa-vít, Người là Đấng Ki-tô Đức Chúa. Anh em cứ dấu này mà nhận ra Người: anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ.” Bỗng có muôn vàn thiên binh hợp với sứ thần cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa rằng:

“Vinh danh Thiên Chúa trên trời,
bình an dưới thế cho loài người Chúa thương.” (Lc 2,9-14)

Chúng ta đã có câu trả lời cụ thể, sứ thần nói với các mục đồng, nên các mục đồng vâng lời tìm đến hang đá Bê-lem. Các mục đồng cũng chứng kiến muôn vàn thiên binh cùng sứ thần cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa. Không ảo tưởng, không mộng mơ, ngày đó các mục đồng đại diện cho những người bé mọn chạm được vào sự thật. Nên vững vàng tin rằng Thiên Chúa đã thực hiện chương trình của Người về việc Con Chúa đã nhập thể làm người, và bước vào trần ai như bao nhiêu con người khác. Hôm nay đây, thừa kế đức tin ấy, chúng ta cũng tin rằng Con Thiên Chúa vẫn ở giữa chúng ta với cách nhiệm mầu hơn. Người hiện diện với thế giới, với con dân Người qua Lời Chúa, bí tích, và mầu nhiệm Hội Thánh, như chúng ta vẫn tuyên xưng trong mỗi Thánh lễ “Chúa ở cùng anh chị em”, và “Chúa ở cùng Cha.”

Lời các thiên thần giúp chúng ta chạm được vào tầng sâu nhất của mầu nhiệm “Người là Đấng Ki-tô Đức Chúa”. Một lời khẳng định bởi trời “Hài Nhi Giê-su là Đấng Ki-tô Đức Chúa.

Đức Chúa hóa thân mang nhục thể, làm con một người đàn bà, sống dưới Lề Luật. Nghe có vẻ đơn giản quá! Vì chúng ta chưa cảm biết được thần tính bên trong Đấng Ki-tô Giê-su đã trải nghiệm phận người qua cuộc sống của con người như thế nào. Nên con người chẳng thể hiểu được Người trọn vẹn, thậm chí cũng không biết Người là ai nên mới kết án, một bản án bất công. Còn Đấng Thần Nhân lại quá rõ chúng ta, những tăm tối và yếu đuối, cả những cứng lòng và khô khan tình cảm cùng lòng tin đến dấn thân sâu vào tội lỗi. Mầu nhiệm nhập thể và nhập thế đưa Đấng Cứu Thế tới điểm cuối của thân phận người, với cả người tầm thường và hèn mọn nhất. Ngự xuống phần tăm tối, yếu đuối, xấu xa sâu nhất trong mỗi con người. Vì Người đến để yêu thương, nâng đỡ, thánh hóa và cứu vớt tất cả những gì liên kết với Người, đặc biệt những ai vấp ngã nhưng biết cậy trông Người, trong suốt dòng lịch sử của nhân loại.

Mừng kính Mẹ Thiên Chúa là hoan ca một- khởi- đầu cho Đức Chúa nhập thế. Là tôn vinh Người Mẹ cao đẹp nhất, can đảm nhất, hết mực yêu thương cách cao thượng trở nên cần thiết nhất cho nhân loại trong vai trò làm mẹ. Ta tôn vinh, ca tụng Con Thiên Chúa ngần nào là ngợi khen Mẹ Thiên Chúa bấy nhiêu. Chính nhờ Mẹ Ma-ri-a ta mới được ngắm nhìn một Thiên Chúa hữu hình, được Người sẻ chia cuộc sống làm người, được Người gánh cho hậu quả của tội lỗi, và được nhận vinh quang của người thụ hưởng cùng tri ân tình cứu độ của Chúa Hài Nhi.

Tình Yêu Hoa Cỏ

ƠN AN BÌNH… 

Hôm nay ngày đầu năm mới 2022 – ngày cầu nguyện cho Hòa Bình Thế Giới. Ý chỉ này được Đức Giáo Hoàng Phaolô VI khởi xướng vào năm 1968, để kêu gọi, khuyến khích mọi người tín hữu, cổ vũ và hành động để cho mọi quốc gia trên thế giới được sống trong hòa bình.

Cầu nguyện cho Hòa Bình Thế Giới  cũng có thể được xem là tâm thức thờ kính Vua Hòa Bình mới sinh ra tại Bê-lem và để nguyện xin Chúa Giêsu Hài Đồng, nhờ lời cầu bầu của mẹ Ma-ri-a – Nữ Vương Hòa Bình – ban cho nhân loại ơn cao cả nhất, ấy là Ơn An Bình.

Thế giới hôm nay sống như vắng bóng Thiên Chúa, thậm chí xem như Thiên Chúa không còn hiện hữu, nên con người luôn hoài nghi, cảm thấy bất an, bấp bênh… cho cuộc sống của mình; và người tín hữu Chúa Ki-tô cũng không là ngoại lệ.

“Vì một Giáo hội hiệp hành” các Ki-tô hữu ngày hôm nay làm thế nào cho mọi người, mọi quốc gia nhận ra Ngôi Hai Thiên Chúa được sinh ra cho chính họ ?

Người Ki-tô hữu ngày hôm nay làm thế nào cho nhân loại nhận biết Thiên Chúa và ý thức sự hiện diện của Người trong cuộc sống của họ, hầu các chuẩn mực đạo đức được tôn trọng, biết hướng tới những giá trị tinh thần và thiêng liêng để nhận được Ơn Cứu Độ ?

Lạy Mẹ Ma-ri-a, xin cho chúng con biết noi theo gương Mẹ mà “hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy và suy đi nghĩ lại trong lòng” để chúng con nhận biết, lắng nghe tiếng nói của Thiên Chúa và mau mắn thực thi như Mẹ khi xưa. Amen. 

CÁT BIỂN 

Đón Mẹ về nhà 

Ghi nhớ:

“Còn bà Maria  thì hằng ghi nhớ những kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng” (Lc 2, 19).

Suy niệm:

Có hai thanh niên nọ, họ là bạn học cùng lớp với nhau, nhà ở quê lên kinh đô để theo học, nhưng họ chẳng chăm lo học hành mà lại rủ nhau đi ăn chơi trác táng. Một đêm kia sau khi ăn nhậu chơi bời xong, họ chia tay ra về.

 Đến gần sáng một anh thấy bạn mình hiện về với thân hình bê bết máu, và nói rằng:

– Tối qua sau khi chia tay anh về, tôi đã bị tai nạn và thiệt mạng. Đáng lẽ anh cũng đã cùng chịu số phận như tôi. Song vì mỗi đêm trước khi đi ngủ anh đã đọc ba kinh kính mừng. Chính vì thế cho nên Đức Mẹ đã cứu anh  thoát chết và cho phép tôi được về để cho anh biết mà mau mắn ăn năn, thay đổi cuộc sổng kẻo phải khốn nạn như tôi.

Nói xong bấy nhiêu lời người kia biến mất.

Người bạn nọ kinh hoàng, mồ hôi đổ ra như tắm, lúc này anh mới nhớ lại: Mặc dù bỏ đạo đã lâu, nhưng hằng đêm theo thói quen mà mẹ anh đã dạy cho anh từ thuở còn bé thơ, bao giờ cũng vậy trước khi đi ngủ anh đều đọc ba kinh kính mừng, cho dầu chẳng có tâm tình gì, đó chỉ là một việc làm cách máy móc theo thói quen mà thôi. Nhưng Đức Mẹ đã ra tay cứu chữa anh.

 Biết ơn Đức Mẹ, anh ăn năn trở lại cùng Chúa. Sau này anh gia nhập một dòng tu và trở thành một tu sĩ gương mẫu.

Hôm nay Giáo Hội Mừng kính Đức Mẹ Maria với tước hiệu là Mẹ Thiên Chúa. Chúng ta biết rằng, để thực hiện công trình cứu độ trần gian mà Thiên Chúa đã có ý định từ ngàn xưa, sau khi nguyên tổ phạm tội chống lại Thiên Chúa. Thì Thiên Chúa đã chọn lựa Đức Maria trong muôn ngàn người phụ nữ để thực hiện công trình cứu chuộc nhân loại. Do lời “xin vâng” của Đức Maria, Ngôi Hai đã nhập thể và sinh ra trong thế gian để là Đấng Thiên Chúa ở cùng nhân loại. do vậy vì Đức Maria đã ưng thuận cộng tác để công trình cứu độ trần gian của Thiên Chúa được thực hiện, bởi đó Mẹ đã trở thành Mẹ của Ngôi Hai Thiên Chúa. Chính vì muốn dọn cho Người Con sinh ra bời một người phụ nữ nên người phụ nữ ấy phải thật hoàn hảo, thật xứng đáng, chính vì thế, Thiên Chúa đã dành cho Mẹ những đặc ân: Vô Nhiễm Nguyên Tội, Đồng Trinh Trọn Đời và sau khi hoàn tất sứ mệnh cao cả là làm Mẹ Đấng Cứu Thế, Mẹ đã được đón rước về trời cả hồn lẫn xác.

Hôm nay là ngày đầu tiên trong năm mới Dương lịch. Việc sùng kính và suy tôn Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa khiến chúng ta có thể hiểu rằng: Giáo Hội tiên vàn luôn kính tôn Mẹ và muốn đặt các tín hữu của mình dưới sự gìn giữ, bảo vệ, chở che của  Mẹ. Hôm nay cũng là ngày cầu nguyện cho hòa bình thế giới. Vậy chúng ta hãy nài xin để Mẹ bầu cử và gìn giữ cho thế giới được luôn sống trong bình an bởi lẽ Mẹ chính là nữ vương hòa bình.

Noi gương thánh Gioan xưa, chúng ta hãy đón Mẹ về nhà mình với một tâm hồn trong sạch để xứng đáng cho Mẹ ngự để từ việc luôn có Mẹ hiện diện trong tâm hồn. Chúng ta sẽ được Mẹ gìn giữ, bảo vệ chở che cho khỏi mọi sự dữ và ngày sau được cùng Mẹ hưởng phúc thiên đàng.

Cầu nguyện:

Kính mừng Maria đầy ơn phúc. Đức Chúa Trời ở cùng Bà, Bà có phước lạ hơn mọi phụ nữ và Giê-su Con lòng Bà gồm phúc lạ. Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời cầu cho chúng con là kẻ có tội, khi nay và trong giờ lâm tử. Amen.

Sống Lời Chúa:

Mẹ Maria bảo gì thì cứ thực hiện lời Mẹ chỉ bảo.

Đaminh Trần-Văn-Chính.

 Phúc nhận biết Chúa Cứu Thế

Tin Mừng hôm nay trước hết ta thấy một tình yêu thương, một hạnh phúc lớn lao Chúa dành cho các trẻ em mục đồng. Các em nghèo khó đơn sơ hiền lành, chân thật tuổi thơ đã phải lam lũ… Đó là ngày Chúa giáng sinh làm người các em đã được gặp Chúa đầu tiên. Các em đã đáp trả mau mắn ân huệ đó và “hối hả ra đi”. Các em được chứng kiến mọi điều đúng như sứ thần Chúa đã báo trước. Các em đã thấy bà Maria, ông Giuse và “Hài Nhi nằm trong máng cỏ”.

Các em mau mắn nghe theo mà tìm thấy rồi “Vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa”. Các em như những sứ giả đầu tiên đi loan báo Tin Mừng Thiên Chúa. “Còn bà Maria thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy và suy đi nghĩ lại trong lòng”. Đây là nhân đức, bản tính sâu sắc chín chắn của Đức Mẹ. Mẹ luôn suy gẫm chiêm niệm để tìm ý Chúa. Được các mục đồng kể chuyện sứ thần nói về Con Mẹ, Mẹ càng thấy vui và càng thấy tin yêu Chúa hơn. Nhưng Mẹ còn suy gẫm chờ đợi những điều trọng đại sẽ đang còn đến nữa. Đó cũng có thể là những điều vui mà còn cả những điều buồn.

Vì người Con của Mẹ đây được sứ thần báo là Con Thiên Chúa ấy mà đang phải sinh ra nơi chốn hèn hạ, hang bò lừa. Cuối cùng Tin Mừng cho ta biết, vì được sinh ra làm người trần thế theo luật Do Thái đủ tám ngày, Hài Nhi phải cắt chút da trên thân thể trẻ gọi là “cắt bì” và được đặt tên là Giêsu, đúng là tên mà sứ thần đã báo cho Đức Mẹ chịu thai Chúa Giêsu – Tên Đấng cứu thế, tên yêu thương, tên uy quyền. Sau này thánh Phao lô đã nói: “Khi nghe tên Giêsu thì mọi loài trên trời dưới đất đều phải quỳ gối…” (Pl 2, 10-11).

Nhắc đến ân phúc lớn lao của các trẻ mục đồng Chúa ban cho ngày ấy, đồng thời ta cũng nhận ra cái bất hạnh, tủi hổ cho những con người quyền chức giàu sang đang nằm trên gấm vóc lụa là trong thành phố giàu sang. Những người tự coi là mình hiểu biết thông thiên đạt địa, họ lại mù tịt chẳng được biết gì đến cái đêm bừng sáng huy hoàng, thiên thần xướng ca nơi cái hang bò lừa Bêlem hèn hạ ấy, thật đáng thương cho họ. Giờ đây thế giới cũng còn biết bao con người không được phúc nhận biết Chúa Cứu Thế dù người đã sinh xuống mấy nghìn năm. Mỗi người chúng ta hôm nay khi đã được biết Tin Mừng Chúa, là như những mục đồng đã được biết tin Chúa giáng sinh.

Hãy “hối hả ra đi” mà “tôn vinh ca tụng Thiên Chúa”, mà loan báo cho mọi người.

Lạy Chúa Giêsu! Vì yêu con, Chúa đã bỏ chốn trời cao sống thân phận con người, mà chia sẻ những yếu đuối khổ đau. Nhất là Người đã dạy dỗ, đã chịu chết để cho chúng con được sống muôn đời. Chúng con cảm tạ Chúa. Amen.

 Gs. Ngọc Năng 

 

LÒNG THIỆN TÂM

Ghi nhớ:

Còn Bà Maria thì hằng ghi nhớ kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng ( Lc 2, 19)

Suy Niệm:

Hôm nay toàn thể nhân loại  bắt đầu bước vào năm mới, năm Dương lịch 2018. Mọi người cùng hòa chung trong sự tươi vui giữa bầu khí mùa Giáng sinh. Cùng với mục đồng, chúng ta hân hoan  mừng vui Chúa Giêsu Giáng trần, xuống thế làm người. Với họ “người chăn chiên ra về, vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa” mặc dù các mục đồng họ chẳng hiểu gì về, mầu nhiệm Con Thiên Chúa xuống thế làm người, nhưng Thiên Chúa lại ưu ái và yêu thương họ dành cho họ phần thưởng đặc biệt, nên họ là những người đầu tiên được loan báo Tin Mừng qua mầu nhiệm Chúa Giáng sinh. Và họ đã nhận lời mau mắn lên đường theo, lời loan báo các Thiên sứ, đến thờ lạy, tôn vinh Thiên Chúa. Tấm gương các mục đồng để lại cho chúng ta noi theo, là biết sống quyết tâm, hy sinh, chấp nhận, biết sống kết hợp với Chúa trong đời sống thường ngày, để Chúa luôn hướng dẫn và quan phòng từng lời nói, cử chỉ, hành động, lương tâm của chúng ta, đều được Thiên Chúa ghi dấu ấn trong Ngài.

Ngày nay người Kitô hữu được mời gọi đón nhận Tin Mừng, với tâm tình con thảo là biết sống  với tấm lòng thiện tâm như các mục đồng khi xưa, trong niềm vui Tin Mừng thôi thúc mỗi người lên đường thờ lạy, tôn vinh Chúa Hài Đồng để loan báo cho bao người chưa nhận biết Thiên Chúa. Đồng thời chúng ta chiêm ngưỡng Chúa Hài Đồng nằm trong máng cỏ, cũng là lúc chúng ta học cùng Mẹ ghi nhớ mầu nhiệm Chúa Giáng sinh: “Bà Maria thì hằng ghi nhớ kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng” để mỗi người cùng Mẹ Maria cộng tác vào chương trình cứu độ của Chúa Cứu Thế. Noi gương Mẹ, chúng ta suy gẫm mầu nhiệm Thiên Chúa, qua Tin Mừng từ những biến cố xảy ra thường ngày trong gia đình, xã hội, có thể ta bị những nhiều trở ngại hay khó khăn, bệnh hoạn, đau khổ, nghèo túng, bách hại v.v… nhưng lại là ích lợi cho đời sống tâm linh, giúp cuộc sống chúng ta  sống sám hối và trở về như người con hoang đàng sau những ngày u mê tăm tối, biết ăn năn hối cải,  để chuẩn bị cuộc sống trở về nhà Cha  mai sau.

Qua bao mùa Giáng sinh, có biết bao người đã trải qua rất nhiều mùa Noel nào là đắm chìm trong xa hoa, tráng lệ, tiệc tùng xa xỉ,  nhưng có khi nào chúng ta biết sống lắng đọng lại trong tâm hồn chúng ta hay không? Lắng nghe tiếng Chúa nói trong tâm hồn chúng ta sống với mầu nhiệm đêm đông êm đềm gia buốt. Một Hài Nhi Giêsu Ngôi Lời Thiên Chúa NhậpThể sinh ra nằm trong máng súc vật trong chuồng bò nhơ nhuốc ở ngoại ô thành Belem. Thiên Chúa giàu sang vinh hiển, nay tự ý trở nên khiêm nhường bé nhỏ, nghèo hèn để làm gương cho chúng ta, để cùng  với Mẹ Maria đã ghi nhớ bao kỷ niệm đã trải qua và suy đi nghĩ lại trong lòng, nghĩa là Mẹ , suy gẫm những mầu nhiệm đã xảy ra, với một thái độ nhiệt thành cộng tác vào chương cứu độ của Thiên Chúa, với lòng yêu mến thiết tha  để tôn vinh ca tụng  Thiên Chúa muôn ngàn đời.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Hài Đồng Giêsu! Xin cho chúng con có tấm lòng thiện tâm như các mục đồng để mau mắn đón nhận Lời Chúa và sẵn sàng ra đi với những công việc âm thầm và tầm thường, đó lại là những điều Thiên Chúa muốn xây dựng Nước Trời trong bình an và hạnh phúc. Đồng thời giúp chúng con có tâm tình sâu sắc như Đức Maria là biết ghi nhớ và suy gẫm Lời Chúa trong lòng, để cùng với Mẹ chúng ta biết nhận ra hồng ân Thiên Chúa trao ban, để luôn luôn biết ngợi khen chúc tụng Thiên Chúa đến muôn đời. Amen.

M.Liên

Cứ Dấu Này… (01.01.2018)

Sau khi nghe các thiên thần Chúa loan báo tin mừng: một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em, và cũng là tin mừng cho toàn dân. Các mục đồng đã hối hả  ra đi, đến Bê-lem. Họ tìm thấy “một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ”; và bọn họ đã nhận ra trẻ sơ sinh này chính là Đấng Ki-tô Đức Chúa như lời các thiên thần đã cho biết là “cứ dấu này…” khi loan báo tin mừng cho họ.

Thật thú vị khi các mục đồng đến “thăm máng cỏ” và kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi Giê-su cho chính cha mẹ của Hài Nhi nghe ! (x. Lc 2,15-18)

Bất ngờ và thú vị nhất chính là những người khách mục đồng đang giới thiệu con của chủ nhà Ma-ri-a và Giu-se cho… chính chủ nhà nghe !

Và cũng sẽ lạ lùng hơn khi liên tưởng tới chuyện giáo dân đang nói về Thiên Chúa cho chính chủ chăn của mình nghe (hi…hi…)

Qua đó cho thấy, ai cũng có thể loan báo Tin Mừng Cứu Độ của Thiên Chúa, và ai cũng cần phải lắng nghe Tin Mừng.

Ai cũng có thể loan báo Tin Mừng, và ai cũng cần phải lắng nghe Tin Mừng có thể nói được chính là đòi hỏi cấp thiết cho việc tân Phúc Âm hóa trong bối cảnh của ngày hôm nay vậy !

Lạy Chúa Giê-su, xin cho con biết giới thiệu Chúa mọi người nhận ra Thiên Chúa tình thương bằng chính “DẤU NÀY”. Đó là, bằng chính lời nói và việc làm của con hàng ngày. Amen.

CÁT BIỂN

Ghi Nhớ và Suy Niệm (01.01.2016)

1. Ghi nhớ:

“Còn bà Maria thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng”. (Lc 2, 19)

2. Suy niệm:

Chuyện kể rằng: Tại vương quốc nọ, triều đình mở ra một vụ xét xử. Sau khi nghị án hội đồng quyết định dành cho tên tội phạm bản án tù khổ sai chung thân, vì xét thấy tội của hắn quá nhiều và quá nặng. Trong số những người hiện diện tại phiên tòa, có thân mẫu nhà vua. Bà là người rất giàu lòng thương xót, nên không cam tâm để cho tội nhân kia phải chịu đau khổ trong cảnh tù đày, thế nên bà đã chủ đông khởi xương việc cứu giúp tội nhân. Số là luật pháp nước đó có qui định, khi tội nhân bị khép tội tù chung thân, hắn có thể tại ngoại nếu nộp đủ cho nhà nước số tiền là 100 quan. Tất nhiên một số tiên lớn như vậy thì tên tôi phạm kia chẳng thể có được. Vì vậy, Mẹ của đức vua lên tiếng kêu gọi mọi người ủng hộ cho có số tiền để cứu tội nhân.

Bà là người đầu tiên bỏ tiền vào rổ, sau đó lần lượt đến mọi ngươi có mặt, kẻ nhiều người ít đều  đóng góp. Nhưng khi tổng kiểm số tiền thì được là 99 quan, còn thiếu một đồng! Lúc này tên tội phạm quá cảm động trước tấm thịnh tình mà mọi người dành cho y, đặc biệt là của hoàng thái hậu nên nước mắt chảy ra ngập tràn, y chẳng nói được nên lời, và vì hai tay bị xiềng xích nên hắn chỉ có thể làm hiệu. Thấy vậy, Mẹ đức vua mới đến, và bà lấy được ở trong tú áo của tội nhân ra một đồng tiền duy nhất và cũng là quan tiền cuối cùng, thế là tội nhân kia được giải cứu.

Hôm nay toàn thể Giáo Hội tôn kính trọng thể Đức Maria Mẹ Thiên Chúa và cầu nguyện cho thế giới hòa bình. Người ta nói rằng: Nếu  muốn viết lên một tác phẩm để diễn tả và tuyên dương Chân-Thiện–Mỹ thì tác phẩm đó sẽ được gói gọn và cô đọng lại trong  duy chỉ một từ: MARIA.

Thật vậy, để chuẩn bị cho Ngôi Hai xuống thế làm người, Thiên Chúa đã lựa chọn Đức Maria. Có thể nói: trong tất cả những người nữ được sinh ra trên thế gian này từ trước đến nay không một ai nên cao trọng bằng Đức Maria. Bởi chính Mẹ đã được diễm phúc cưu mang Đấng Cứu Độ trần gian. Vì vậy, ngoài Thiên chức thánh là Mẹ Đức chúa trời, thì Mẹ còn được hưởng những đặc ân như:

– ơn vô nhiễm nguyên tội,

–  ơn đồng trinh trọn đời,

– ơn lên trời cả hồn và xác.

Mừng kính Đức Maria Mẹ Thiên Chúa chúng ta chiêm ngưỡng  những nhân đức, lòng từ bi nhân hậu của Mẹ. Tin mừng hôm nay ghi lại là Đức Mẹ luôn ghi nhớ nghiền ngẫm, suy đi nghĩ lại những sự việc xảy ra nơi Người Con Yêu dấu của mình. Bởi Ngài là Mẹ của Chúa Giê-su thì đồng thời cũng là Mẹ của chúng ta. Dưới chân thâp giá, chính Chúa đã trối nhân loại cho Đức Mẹ, và trối Đức Mẹ cho nhân loại mà Thánh Gioan là người đại diện. Kinh Thánh ghi lại, vào lúc lòng tin của các tông đồ hoang mang chao đảo, và vào lúc Chúa Giê-su không còn ở bên các tông đồ để trực tiếp dạy dỗ, nâng đỡ các ông được, thì Người đã trao phó các ông cho Thánh Mẫu. Khi Người nói “Thưa Mẹ, này là con Mẹ; và Người nói với môn đệ đây là Mẹ của con.”(Ga 19, 26 )

Vào những ngày thứ Bảy hàng tuần chúng ta kính nhớ Đức Mẹ. Chúng ta đọc kinh cầu, và trong lời kinh đó chúng ta tuyên xưng những tước hiệu và căn tính của Mẹ như: Đức Bà bầu chữa kẻ có tội,  Nữ Vương ban sự binh an…

Ngày đầu năm mới, Giáo Hội muốn chúng ta hãy tin tưởng tín thác nơi Mẹ, dâng lên Mẹ năm mới này, để Mẹ chở che, nâng đỡ, phù trì và chúng ta cùng hết thảy mọi người được sống trong thanh bình an vui.

Mừng lễ kính Mẹ Thiên Chúa, và cũng là Mẹ chúng ta. Chúng ta hãy mừng vui, hãnh diện và tự hào vì đã có  được một người Mẹ thật tuyệt vời. Và chúng ta sẽ làm vui lòng Mẹ, bằng cách sống noi gương để trở nên giống Mẹ: Sống khiêm nhường, phó thác, cậy trông và luôn nói lời xin vâng trước thánh ý Chúa. Đặc biệt là hãy để Lời Chúa được cư ngụ dồi dào trong tâm hồn mình bằng cách “suy đi nghĩ lại” Lời Chúa.

Hãy vâng nghe lời chỉ bảo duy nhất của Mẹ: “Chúa Giê-su dạy gì, các con cứ việc làm theo” (Ga 2, 5). Được như thế, chúng ta đã đón Mẹ về nhà mình, và trong cuộc đời lữ thứ này có Mẹ kề bên chúng ta sẽ được Mẹ bảo vệ chở che và thêm sức, chắc chắn chúng ta sẽ có một cuộc sống  bình an, cho đến ngày được cùng Mẹ hưởng vinh phúc thiên đàng mai sau.

3. Cầu nguyện:

Lạy Thiên Chúa chúng con xin cảm tạ ơn Ngài, vì Ngài đã thương ban cho nhân loại một Người Mẹ tuyệt vời, chính nhờ Mẹ mà Ngôi Hai đã xuống thế cứu độ và ở giữa chúng con. Xin vì lời bầu cử của Mẹ mà ban cho nhân loại biết thương yêu nhau mà kiến tạo được một nền hòa bình chân chính như lòng Chúa mong muốn.

Lạy rất thánh Đức Mẹ Chúa Trời, xin cầu cho chúng con là kẻ tội lỗi, bây giờ và trong giờ lâm tử. Amen

4. Sống lời Chúa:

Trong một ngày sống, nhớ đến Mẹ, bất cứ lúc nào, nơi nào tôi sẽ đọc một kinh Kính Mừng dâng lên kính Mẹ cách thành tâm.

Đaminh Trần Văn Chính

Đức tin

Còn bà Ma-ri-a thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng.” (Lc 2,19)

Ngày đầu năm mới ,  Lễ kính Đức Maria Mẹ Thiên Chúa. Giáo Hội  giới thiệu cho ta một người nữ có nhiều ảnh hưởng trên đời sống đức tin của các tín hữu trên toàn thế giới. Đức Ma-ri-a, người nữ khiêm nhu ấy được Giáo Hội tôn vinh là Mẹ Thiên Chúa, người tiên khởi trong các kẻ tin. Dân Ít-ra-en đã tin Thiên Chúa duy nhất, quyền năng, thương xót; còn Mẹ, hơn thế nữa, Mẹ tin một Thiên Chúa hạ mình nhập thể làm người. Mầu nhiệm Thiên Chúa làm người ấy cao siêu quá, Mẹ phải suy đi nghĩ lại mãi trong lòng mình.

Mẹ Thiên Chúa là danh xưng của Đức Ma-ri-a, cũng như Ki-tô hữu là danh xưng của chúng ta. Đức Ma-ri-a trở nên cao cả nhờ mối tương quan mẹ-con với Đức Ki-tô; chúng ta cũng được cao trọng nhờ thuộc về Đức Ki-tô, là người em, người môn đệ của Ngài. Đức Ma-ri-a luôn suy gẫm, tìm thánh ý Chúa để thi hành; tôi cũng sẽ cố gắng thực hiện ý Chúa mong muốn nơi tôi.

Trong ngày đầu năm mới, tôi nghĩ đến kế hoạch sống đức tin trong năm mới 2016: nỗ lực thực thi lòng thương xót như Đức Ma-ri-a trong Năm thánh Lòng Chúa Thương Xót này.

 Lạy Mẹ Ma-ri-a, chúng con chúc tụng Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, vì Mẹ đã sinh ra Đức Giê-su là Ngôi Hai Thiên Chúa làm người. Xin Mẹ cầu bầu cùng Chúa để chúng con cũng tin và sống đúng tư cách môn đệ Chúa Giê-su trong cuộc sống mỗi ngày. Amen.

BCT

***

MỤC LỤC

1. Nữ Vương Hoà Bình

2. Mẹ Thiên Chúa

3. Thánh Ý Thiên Chúa.

4. Mẹ Thiên Chúa – Gm. Arthur Tonne

5. Hãy cho trẻ em một tương lai hoà bình.

6. Tuyệt vời – Lm. Đỗ Vân Lực

7. Nhân loại mới – ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt

8. Mẹ tất cả mọi người – Lm. Mark Link

9. Nữ Vương Ban Sự Bình An

10. Ôi Diệu Kỳ Thay Đấng Là Mẹ Thiên Chúa!

11. Maria Mẹ Chúa Trời

***

1. Nữ Vương Hoà Bình 

Có thể nói, mùa Giáng Sinh cũng là mùa kính Đức Mẹ. Đặc biệt ngày đầu năm Dương lịch hôm nay, phụng vụ muốn tôn kính Đức Maria với tước hiệu là Mẹ Thiên Chúa. Và từ năm 1968 Đức Giáo Hoàng Phaolô VI lại dành ngày 1 tháng Giêng nầy để cầu nguyện cho hoà bình thế giới.

Đất nước chúng ta đã thoát khỏi những năm chiến tranh. Nhưng chúng ta vẫn còn có nhiệm vụ phải suy nghĩ về hoà bình. Bởi vì hoà bình không phải chỉ là chấm dứt chiến tranh. Hoà bình còn là xây dựng bình đẳng, ấm no, thịnh vượng, hạnh phúc nữa. Phần tích cực có thể nói gồm nhiều mặt hơn phần tiêu cực. Vả lại, hết chiến tranh cũng chưa phải là đã hết những hậu quả của chiến tranh là những thương tích, những đổ vỡ về vật chất và tinh thần. Chúng ta phải cải tạo cái cũ, xây dựng cái mới. Hoà bình hạnh phúc phải là hơi thở của mọi người trên thế giới. Vậy chúng ta đóng góp được gì?

Hãy suy nghĩ về hoà bình như Đức Maria hằng suy đi nghĩ lại trong lòng. Ngài suy nghĩ về danh “Giêsu”, có nghĩa là cứu thế. Danh đó phải được kêu cầu trên con cái loài người, để phúc lộc được đổ xuống trên các dân và phước lộc phong phú cụ thể là chính Thánh Thần mà Thiên Chúa muốn đổ xuống lòng mọi người, để khi chúng ta gọi Chúa là Cha thì chúng ta Thấy mình là anh em với nhau, để sống hòa thuận yêu thương nhau, sống vì hạnh phúc của anh em mình.

Yêu hòa bình thì phải xây dựng công bằng, bác ái, phải kiến tạo bình đẳng, ấm no, thịnh vượng, hạnh phúc. hòa bình đòi hỏi phải phấn đấu, phải đấu tranh, để tiêu diệt cái xấu và phát triển cái tốt. Rất nhiều công tác cụ thể đang ở tầm tay mỗi người chúng ta. Hết thảy chúng ta hãy tích cực, để không chỉ nói hoà bình, nhưng muốn xây dựng hoà bình. Trong ngày cấu nguyện cho Hoà Bình Thế Giới hôm nay và cũng là ngày lễ kính Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa, chúng ta xin Đức Maria là Nữ Vương Hoà Bình ban cho bản thân chúng ta, cho gia đình chúng ta, cũng như cho cộng đoàn giáo xứ, nền hoà bình của Chúa Kitô – Hoà bình mà Đấng Cứu Thế, Con của Mẹ Maria đã đem xuống trần gian cho loài người trong đêm Giáng Sinh, để chúng ta biết sống hoà thuận yêu thương nhau, đoàn kết xây dựng hoà bình trên quê hương đất nước và trên toàn thế giới. [Mục Lục]

2. Mẹ Thiên Chúa 

Tước hiệu Đức Maria Mẹ Thiên Chúa là một tước hiệu đã có từ lâu đời trong Giáo Hội. Đây là một tước hiệu xứng hợp ơn mọi tước hiệu khi nói về Đức Trinh Nữ Maria.

Vào thế kỷ V, Nestôriô đã nổi lên chống đối tước hiệu Mẹ Thiên Chúa của Đức Maria. Theo Nestôriô, chỉ nên gọi Maria là Mẹ của Đức Giêsu Kitô, chứ không được gọi là Mẹ Thiên Chúa. Một cuộc xung đột lớn đã xảy ra trong Giáo Hội xoay quanh việc Ngôi Hai nhập thể. Thế nên, vào năm 431, Hội Thánh đã triệu tập Công đồng Ephêsô dưới sự chủ toạ của thánh Cyrillô, các nghị phụ trong công đồng này đã tuyên bố cất chức Nestôriô và đánh đổ lạc thuyết của ông ta. Công đồng Ephêsô đã định tín Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa vì thực sự Mẹ đã sinh ra Con-Thiên-Chúa-làm-người.

Bắt đầu từ công đồng Ephêsô tước hiệu Maria Mẹ Thiên Chúa đã trở thành tước hiệu chính thức của Đức Trinh Nữ Maria. Đây là tước hiệu trổi vượt trên mọi tước hiệu mà Giáo Hội đã ca tụng và tôn vinh Đức Trinh Nữ Maria. Thánh công đồng Vaticanô II trong Hiến chế Tín lý về Hội Thánh đã viết: “Từ những thời xa xưa, Đức Trinh Nữ đã được tôn kính dưới tước hiệu là Mẹ Thiên Chúa, và các tín hữu đã khẩn cầu cùng ẩn náu dưới sự che chở của Người trong mọi cơn gian nan khốn khố”. Đức Giáo Hoàng Piô XI đã viết khi lập thánh lễ kính trọng thể Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa ngày 11.10 nhân dịp kỷ niệm 1500 năm công đồng Ephêsô vào năm 1931: “Tín điều Mẹ Thiên Chúa là một mối nước mầu nhiệm vô tận, đã tuôn ra mọi đặc ân cho Đức Mẹ và nâng Người lên một địa vị cao sang tuyệt vời bên Thiên Chúa”.

Hôm nay, Giáo Hội dành ngày đầu năm dương lịch để cầu nguyện cho thế giới hoà bình trùng vào ngày kính trọng thể Đức Maria Mẹ Thiên Chúa như lời Đức Thánh Cha Phaolô VI đã viết trong tông huấn Marialis Cultus, khi người dời thánh lễ kính trọng thể Mẹ Maria là Mẹ Thiên Chúa vào ngày 01.01 mỗi năm như sau: “Vì sự trùng hợp tốt đẹp giữa ngày 01 tháng Giêng với ngày thứ tám sau lễ Giáng Sinh mà chúng tôi đã đặt ngày đó là ngày thế giới hoà bình, mà thế giới mỗi ngày càng hưởng ứng thêm, và thành quả của hoà bình đã phát sinh trong lòng nhiều người”.

Lạy Vua Hoà Bình mới sinh, nhờ sự can thiệp của Nữ Vương Hoà Bình, xin ban cho nhân loại và mỗi người chúng con sự hoà bình đích thực và ơn an bình trong mỗi tâm hồn. [Mục Lục]

3. Thánh Ý Thiên Chúa 

Giáo Hội Công giáo có một lòng sùng kính Mẹ Maria một cách đặc biệt. Mẹ đã được ca ngợi trong phụng vụ với nhiều tước hiệu khác nhau. Một trong những tước hiệu tuyệt vời nhất, đó là tước hiệu Mẹ Thiên Chúa. Tước hiệu này phát sinh từ niềm tin của Giáo Hội nơi Chúa Giêsu, người con sinh ra từ cung lòng Mẹ, là Con Thiên Chúa làm người. Ngài là người nhưng đồng thời cũng là Thiên Chúa.

Đoạn Tin mừng sáng hôm nay ghi lại quang cảnh các mục đồng đã được chứng kiến tại Bêlem trong đêm Chúa Giáng sinh. Một quang cảnh xem ra thật bình thường: Một hài nhi vấn tã đặt nằm trong máng cỏ bên cạnh Mẹ Maria và thánh Giuse. Nhưng đoạn Tin mừng cũng gợi lên một cái gì khác thường khiến cho Mẹ Maria đã phải ghi nhớ và suy niệm trong lòng.

Quả thật, Tin mừng đã nhiều lần nói đến mối quan hệ giữa Mẹ Maria và Chúa Giêsu, đồng thời nhấn mạnh cho thấy mối quan hệ ấy không phải chỉ là mối quan hệ theo huyết thống. Đức Maria là Mẹ của Chúa Giêsu không phải chỉ vì Mẹ đã sinh ra Chúa Giêsu tại hang đá Bêlem, đã bú mớm và nuôi dưỡng Ngài tại Nagiarét, mà hơn thế nữa vì Mẹ chính là người đã lắng nghe và thực hiện lời Chúa.

Trước những việc lạ lùng Chúa đã làm và nhất là trước giáo huấn của Ngài, một người phụ nữ đã ca tụng người mẹ đã cưu mang Ngài và đã cho Ngài bú. Nhưng Chúa Giêsu đã mời người phụ nữ ấy đi xa hơn điều bà đang nghĩ.

Đối với Chúa Giêsu, sợi dây thắt chặt Ngài với Đức Maria, đó chính là lòng tin, lòng mến được thể hiện một cách cụ thể qua việc lắng nghe và thực hiện lời Chúa.

Một lần khác, có người nhắc nhở với Chúa Giêsu là có Mẹ và anh em Ngài tới kiếm Ngài. Chúa Giêsu đã lợi dụng dịp này để cho người ta thấy mối quan hệ Ngài chờ đợi nơi mọi người đó chính là lòng tin, sự đồng tâm nhất trí với hành động và lời giảng dạy của Ngài. Đối với Chúa Giêsu không có sự biệt đãi theo huyết thống, theo nhãn hiệu, theo tước vị hay theo một tiêu chuẩn nào người ta có thể lãnh nhận một cách máy móc.

Đã hơn một lần người Do Thái được gọi vào cương vị là con cái Abraham, nhưng Ngài đã thẳng thắn trả lời với họ: Cương vị ấy không hơn gì một hòn đá. Người ta cũng đã nại vào tước vị là dân riêng của Chúa, của giao ước, nhưng Chúa Giêsu cũng đã cho thấy việc nại vào tước vị ấy quả là uổng công. Chẳng phải vì Ngài muốn đi ngược lại với những gì Cha Ngài đã giao ước, mà vì Ngài muốn đi vào cái cốt lõi của giao ước: Thực hiện thánh ý của Thiên Chúa.

Mối quan hệ chính yếu Chúa Giêsu muốn thiết lập, đó chính là mối quan hệ của việc thực thi lời Chúa, bất luận người đó là ai, dù là người Samaria mà dân Do Thái vốn coi rẻ, cho là hạng lai căng, lạc đạo, nhưng đã biết chăm sóc cho kẻ bị cướp đánh trọng thương, vứt bỏ bên lề đường, hay đã cho kẻ đói có cái ăn, kẻ khát có cái uống, kẻ trần truồng có cái mặc. Những việc làm nằm trong ý của Chúa thì người đó đã ở trong quan hệ cứu chuộc với Chúa.

Mừng lễ Mẹ Thiên Chúa, chúng ta cũng nhìn lại mối quan hệ của chúng ta đối với Đức Kitô. Bí tích Rửa tội và tất cả những bí tích chúng ta lãnh nhận một cách máy móc không đủ để đặt chúng ta vào trong quan hệ với Đức Kitô. Mang danh hiệu là người Kitô hữu, có tên trong sổ rửa tội mà thôi chưa đủ, bởi vì chúng ta chỉ thực sự gắn bó với Ngài khi lắng nghe và thực thi ý Chúa, bởi vì như lời Chúa đã khẳng định: Chỉ kẻ nào làm theo thánh ý Thiên Chúa, thì mới là mẹ, là anh chị em với Ngài mà thôi. [Mục Lục]

4. Mẹ Thiên Chúa – Gm. Arthur Tonne 

Ngày 20 tháng giêng 1961 John Kennedy làm Tổng Thống thứ 35 của Hoa Kỳ. Một người Công Giáo đầu tiên giữ chức vụ chóp bu. Trong ngày nhậm chức, có mặt tất cả dòng họ Kennedy, cùng bà mẹ đứng một chỗ danh dự. Vào lúc John Kennedy thề nhậm chức và trở thành Tổng Thống thì Rose Kennedy trở thành Mẹ của Tổng Thống. Khi bà sinh John vào năm 1917, Bà đã cho đất nước Hoa kỳ một con người mà sau này làm Tổng Thống. Bà không sinh ra một con người Tổng Thống. Nhưng thật sự và đúng là mẹ của một Tổng Thống.

Một cách tương tự, nhưng không y hệt như thế, chúng ta xưng tụng Đức Nữ đồng trinh là Mẹ Thiên Chúa, Mẹ đã sinh ra Chúa Giêsu Kitô đấng vừa là Thiên Chúa vừa là Người. Đức Maria không sinh ra Chúa là Chúa. Đức Maria cũng không phải là Chúa hay Bà Chúa. Mẹ là một con người có hạn, được vinh dự dâng hiến bản tính nhân loại cho Ngôi Con trong Ba Ngôi Thiên Chúa. Qua Mẹ, Đức Giêsu là một người thật và cũng là Thiên Chúa thật. Đó là chân lý chúng ta mừng lễ hôm nay. Ngày đầu năm dương lịch. Tại sao chúng ta công khai tung hô Maria là Mẹ Thiên Chúa ngay sát lễ giáng sinh? Lý do rất tự nhiên khi chúng ta thăm một em bé mới sinh, dễ nhiệm chúng ta muốn biết sức khoẻ của em, Em nặng mấy ký và em giống ai. Thế rồi bao giờ chúng ta cũng muốn biết về sức khoẻ của người Mẹ. Cả tuần nay chúng ta ngắm nhìn Chúa Hài Đồng trong Máng cỏ. Hôm nay chúng ta có lý do hướng về Mẹ của Ngài.

Một lý do khác nữa: trong ngày đầu năm, chúng ta cầu chúc cho nhau năm mới vui tươi, hạnh phúc. Nghĩa là chúng ta hy vọng và cầu xin cho bạn bè, những người thân yêu được một năm thánh thiện để họ biết Chúa Kitô nhiều hơn, yêu mến người nồng nàn hơn và phụng sự người trung thành hơn như Đức Mẹ đã làm. Để được như vậy không có gì giúp ta, hơn sự thúc đẩy và trợ giúp của Người Mẹ ấy, Chúa Giêsu và tôn kính mẹ, Người cũng muốn chúng ta yêu và Tôn kính Mẹ của Người.

Chúng ta có thể gợi một so sánh nữa; John Kennedy đã tham dự Thánh lễ vào buổi sáng ông nhậm chức. Ông làm thế để cám ơn Mẹ ông. Bà đã dự Thánh lễ mỗi ngày từ khi bà kết hôn. Mẹ Tổng Thống Kennedy đã chứng kiến cái chết rùng rợn của con bà, cũng thế Mẹ Thiên Chúa cũng chứng kiến cảnh tượng đóng đinh ghê sợ của Con Mẹ. Cái chết của Chúa Kitô được tái diễn trên bàn thờ này mọi ngày. Chúng ta hãy làm cho Thánh lễ thêm quan trọng hơn trong ngày đầu năm này và bạn sẽ Thánh và hạnh phúc trọn một năm. Hãy xin Thiên Chúa, nhờ Thánh lễ này cho bạn và những người thân yêu của bạn sự phù giúp bạn cần, để làm cho năm nay hạnh phúc.

Bạn đặc biệt để ý tới lời kinh nguyện Thánh Thể II “xin cho chúng con xứng đáng hưởng sự sống đời đời cùng với Đức Trinh nữ Maria, Mẹ Thiên Chúa” sau Thánh lễ bạn hãy tìm tới máng cỏ và nhớ tới Mẹ Thiên Chúa. Mẹ sẽ thực hiện lời chúc mừng và cầu xin của tôi cho tất cả các bạn.

Năm mới hạnh phúc cho mọi người. Amen. [Mục Lục]

5. Hãy cho trẻ em một tương lai hoà bình 

(Trích trong ‘Niềm Vui Chia Sẻ’)

Từ xưa, khi mừng lễ Giáng Sinh, Giáo Hội vẫn chú tâm đến Đức Maria và không ngừng chiêm ngắm khuôn mặt của Đức Mẹ bên cạnh máng cỏ Hài Nhi Giêsu.

Nhưng ngày đầu năm dương lịch hôm nay, Giáo Hội mừng kính đặc biệt Đức Maria với tước hiệu là Mẹ Thiên Chúa. Và từ năm 1968, Đức Giáo Hoàng Phaolô VI lại dành ngày đầu năm dương lịch để cầu nguyện cho hoà bình thế giới.

Thưa anh chị em,

Nhìn vào hang đá, ai lại không nói rằng Đức Maria là Mẹ của Chúa Giêsu. Và sở dĩ chúng ta chú ý đến máng cỏ là vì Hài Nhi Giêsu nằm đó là chính Thiên Chúa Nhập Thể làm người, là con của Đức Maria. Thiên Chúa hằng hữu, tự mình mà có và không ai sinh ra Ngài. Nhưng nay Thiên Chúa đã sinh làm người, sinh bởi một người nữ, một người mẹ. Đức Maria đã sinh ra Chúa Giêsu, nên Đức Maria cũng là Mẹ Thiên Chúa. Giáo Hội luôn kêu cầu Mẹ: “Thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời”.

Trong Tin Mừng hôm nay, Mẹ Maria hiện ra như là một từ mẫu ghi sâu tất cả những gì liên hệ đến Con của mình và suy đi nghĩ lại trong lòng. Quả thật, người mẹ nào không tự hỏi về tương lai của con mình? Bất cứ dấu hiệu nào cũng khiến người mẹ suy nghĩ. Đức Maria không suy đi nghĩ lại sao được khi thấy các mục đồng đến thăm và kể chuyện về các thiên thần hiện ra ban đêm báo tin cho họ? Và Mẹ có thể nào không suy nghĩ về danh “Giêsu” (Chúa Cứu) mà từ nay theo lệnh sứ thần, Mẹ sẽ dùng để gọi Con mình. Chính sứ thần đã giải thích trong buổi truyền tin: “Bà sẽ gọi Con Trẻ là Giêsu. Ngài sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Đấng Tối Cao. Chính Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Ngài ngai báu vua Đavít, cha Ngài, và Ngài sẽ cai trị trong nhà Giacob đến muôn đời”. Những lời đó không đơn giản dễ hiểu. Nội dung chắc chắn vô cùng phong phú. Maria dĩ nhiên phải suy đi nghĩ lại trong lòng.

Anh chị em thân mến,

Chính lúc một người mẹ trần gian gọi Thiên Chúa bằng con, thì trên trời các thiên thần ca hát: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, hoà bình dưới thế cho loài người Chúa thương”. Con Thiên Chúa gọi một người nữ bằng mẹ, để tất cả những ai sinh ra bởi người nữ, dù ở địa vị nào, giai cấp nào, đều được gọi Thiên Chúa là Cha và gọi nhau là anh em. Chúa Giêsu là Thiên Chúa làm người để làm “ôTrưởngam giữa một đoàn em đông đúc” (Rm 8,29) và “không còn phân biệt Do Thái hay Hy Lạp, nô lệ hay tự do, nam hay nữ, vì tất cả chỉ là một trong Đức Kitô Giêsu” (Gl 3,28).

Trong lòng Trinh Nữ Maria, Thiên Chúa và con người đã gặp lại nhau, và con người đã gặp lại con người. Đó là vinh danh Thiên Chúa trên trời. Đó cũng là hoà bình dưới đất cho loài người. Vì thế, hôm nay được chọn làm ngày Thế Giới Cầu Nguyện Cho Hoà Bình. Chủ đề của sứ điệp Ngày Thế Giới Hoà Bình năm nay (1996) là: “Hãy cho trẻ em một tương lai hoà bình”. Thế giới chúng ta, kể cả thế giới của các tôn giáo, là thế giới của người lớn, của những kẻ thích làm lớn. Thế giới của chúng ta là thế giới mà trẻ thơ bị xua đuổi, bị loại trừ, nhiều khi ngay từ khi chúng mới chỉ là những bào thai, và nếu như không kịp bị huỷ hoại, thì cũng bị bỏ rơi khi mới chào đời. Còn những em nào lớn lên, thì sẽ bị khai thác bóc lột, kể cả khai thác trong cái “kỹ nghệ” tội ác, đó “du lịch tình dục”.

Đức Thánh Cha đã viết: “Những gì xảy ra cho Hài Nhi Giêsu ở Bêlem cũng đang xảy ra cho các trẻ em trên khắp thế giới. Có biết bao trẻ em đang là nạn nhân của đói khổ, của chiến tranh, đang bị cha mẹ bỏ rơi, đang sống cảnh màn trời chiếu đất, đang đau khổ vì biết bao hình thức bạo động và xung đột của người lớn”.

Để có một vài con số cụ thể, chúng ta chỉ cần lắng nghe báo cáo của tổ chức Nhi Đồng Quốc Tế (UNICEF) về tình trạng trẻ em trên thế giới năm 1995 như sau: “Trong những thập niên cuối của thế kỷ 20 đang có khoảng 2 triệu trẻ em chết vì chiến tranh, từ 4 đến 5 triệu tật nguyền, hơn 5 triệu sống trong các trại tỵ nạn, trên 12 triệu sống cảnh không nhà không cửa”. Bản báo cáo ước tính cần phải có ít nhất 34 tỷ Mỹ kim mới có thể đảm bảo các nhu cầu về dinh dưỡng, sức khoẻ, giáo dục cho các trẻ em trên khắp thế giới.

Đức Thánh Cha kêu gọi người lớn chúng ta “Hãy cho trẻ em một tương lai hoà bình”. Tương lai hoà bình của trẻ em phải là một vấn đề chiến lược của thế giới, vấn đề chính sách của quốc gia. Các nhà lãnh đạo thế giới và các nhà cầm quyền quốc gia phải chịu trách nhiệm trước nhân loại và dân tộc mình về thảm trạng của các trẻ em.

Tuy nhiên, chính những người Kitô hữu cũng cần phải ý thức rằng, với tư cách là cha mẹ, là anh chị em, là người thân trong gia đình, tất cả chúng ta đều là những người trước tiên có trách nhiệm đối với con em chúng ta. Sống cho con cái, nuôi dưỡng và giáo dục chúng nên người, đó là trách nhiệm hàng đầu của bậc cha mẹ để tạo cho trẻ em một tương lai hoà bình.

Anh chị em thân mến,

Chúng ta hãy suy nghĩ về tương lai hoà bình của các trẻ em như Đức Maria hằng suy đi nghĩ lại trong lòng về những gì liên hệ đến Con của Mẹ. Mẹ suy nghĩ về Danh “Giêsu” có nghĩa là “Cứu Thế”. Danh đó phải được kêu cầu trên con cái loài người, để phúc lộc phong phú cụ thể là chính Thánh Thần mà Thiên Chúa muốn đổ xuống lòng mọi người trong năm mới, để khi chúng ta gọi Chúa là Cha thì chúng ta thấy mình là anh em với nhau (x. Bđ 2), để sống yêu thương nhau, cùng nhau xây dựng tương lai hoà bình và hạnh phúc cho mọi người anh em. [Mục Lục]

6. Tuyệt vời – Lm. Đỗ Vân Lực 

Đón chào năm mới, chắc chắn có nhiều thái độ khác nhau. Người trẻ vui mừng vì càng thêm tuổi, càng thêm cao lớn. Người già có lẽ đón xuân với nhiều e ngại, dè dặt. E ngại không phải chỉ vì ngày tháng còn lại, nhưng còn vì thấy mái tóc và nét mặt ngày càng biến đổi mau lẹ. Bao nhiêu người đã muốn che dấu nỗi e ngại đó bằng những đợt nhuộm tóc hàng tháng. Người giàu có hơn lại đi căng da mặt mỗi năm. Ít nhất mỗi người đều cố gắng giữ mãi tuổi xuân hay làm cho mình trẻ lại bằng những mỹ phẩm. Ngày nay, thẩm mỹ viện không phải chỉ đón tiếp nữ giới. Cả phái mày râu cũng bước vô đó để sửa cằm, mắt, mũi và… đổi giống nữa.

Ai cũng muốn trẻ đẹp mãi. Nhưng vẻ đẹp đích thực là gì? Giá trị con người nằm ở chỗ nào? Nhìn lên Mẹ Maria, Thánh Mẫu Thiên Chúa, chúng ta mới thấy tất cả vẻ đẹp, giá trị và sự sống đích thực của con người.

Từ ngày còn ngồi trên gối mẹ, chúng ta đã đọc: “Thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời…” Trí khôn chúng ta còn quá non nớt và khờ dại, làm sao hiểu được mầu nhiệm cao sâu đó? Cho tới bây giờ, chúng ta vẫn không thấu hiểu những gì chúng ta vẫn đọc hằng ngày. Vậy mà, Mẹ Maria vẫn ban ơn và cầu bầu cho chúng ta.

Mặc dù tội lỗi, chúng ta vẫn được Chúa thương ban cho chúng ta cầu khẩn Mẹ với danh hiệu cực thánh: “Thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời…” Càng tội lỗi, chúng ta càng đáng được Mẹ đoái thương. Sở dĩ chấp nhận làm Thánh Mẫu Thiên Chúa, vì Mẹ đã sinh ra Con Thiên Chúa làm người để cứu chuộc chúng ta. Mẹ đã ban cho Chúa một thân xác để có thể sống và trở nên giống chúng ta hoàn toàn. Bởi thế, khi tuyên xưng Đức Mẹ Thiên Chúa, chúng ta tin chắc chắn về mầu nhiệm nhập thể của Ngôi Hai Thiên Chúa. Đàng khác, khi cầu nguyện với Thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời, chúng ta còn tin chắc sẽ được Thiên Chúa cứu độ.

Nhận tước hiệu Thánh Mẫu Thiên Chúa, Mẹ muốn chứng minh cho mọi người biết Con Thiên Chúa có một thân xác đích thực do Thánh Linh tạo dựng trong lòng Mẹ. Đàng khác, Mẹ muốn cứu tất cả nhân loại. Với chức vị Thánh Mẫu Thiên Chúa, Mẹ chỉ muốn nói thực tế Mẹ đã sinh ra Con Thiên Chúa như lời sứ thần truyền tin. Từ giờ phút đó, Mẹ nghiễm nhiên trở thành Đức Mẹ Thiên Chúa. Tín điều này đã được công đồng Êphêsô tuyên tín năm 431. Cả Giáo Hội Đông và Tây đều tôn kính và trân trọng tước vị cao cả đó của Mẹ.

Tin như thế, Giáo hội không mù quáng, như nhiều người lầm tưởng. Họ tưởng Đức Mẹ sinh ra bản tính và ngôi vị Thiên Chúa. Nếu thế, Thiên Chúa không còn là nguyên ủy của mọi nguyên ủy nữa. Chẳng lẽ Thiên Chúa còn phải lệ thuộc như vậy? Đúng ra, chức vị Thánh Mẫu Thiên Chúa chỉ liên hệ tới Ngôi Hai, chứ không bao trùm cả Ngôi Nhất và Ngôi Ba. Cả bản tính Thiên Chúa, Mẹ cũng không đụng chạm tới được. Nhưng vì sinh ra con người Đức Giêsu, gồm Ngôi Lời, Thiên tính và nhân tính, nên Mẹ xứng đáng được tôn phong làm Thánh Mẫu Thiên Chúa.

Tước hiệu đó cao trọng vô cùng, nhưng không đủ hấp dẫn Mẹ đến nỗi Mẹ quên tất cả mọi sự. Mẹ không muốn đổi danh dự của một trinh nữ lấy tước hiệu đó. Tới khi được thiên thần bảo đảm Thánh Thần sẽ hành động tất cả, Mẹ mới khiêm tốn thưa lời xin vâng. Cử chỉ đó đã khiến Mẹ được Thiên Chúa quý trọng và nâng cao Mẹ vượt trên các thiên thần và các thánh trên trời.

Mẹ quả là một con người biết tự trọng và có trách nhiệm về những việc xảy ra. Chính vì thế, nơi cung lòng Mẹ, đất trời đã gặp gỡ và tấu lên ca khúc bình an. Một cuộc hiệp thông lớn lao đã diễn ra ngay trong lòng Mẹ. Có một nhân vị vô cùng cao trọng đang giang tay nối người anh em nhân loại với Thiên Chúa là Cha. Nếu Mẹ không cương trực và khiêm cung chấp nhận sinh Con Thiên Chúa, làm sao có một nhân vị làm trung gian nối đất trời như vậy?

Từ ngày Chúa Nhập Thể, con người trở thành “trung tâm của hòa bình.” Bởi thế, “tôn trọng con người” là “thăng tiến hòa bình.” (Bênêđictô XVI) Đúng thế, trước khi Chúa làm người, không ai có thể nối kết đất trời và dẫn con người đi vào cuộc hiệp thông và hòa giải với Thiên Chúa và với con người. Trong công cuộc hòa giải lớn lao này, Mẹ Maria đã đóng một vai trò rất quan trọng. Nếu Mẹ không cưu mang và sinh hạ Con Thiên Chúa, chắc chắn Mẹ cũng không thể trở thành Thánh Mẫu Thiên Chúa. Nhưng ngay khi Mẹ chấp nhận làm Thánh Mẫu Thiên Chúa, Mẹ trở thành Nữ Vương Hòa Bình, vì cung lòng Mẹ đã cưu mang Thái Tử Hòa Bình là Con Thiên Chúa.

Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã thương cho con nhận biết và tin thật Mẹ Maria là Thánh Mẫu Thiên Chúa và Nữ Vương Hòa Bình. Xin cho con trung thành và siêng năng kêu cầu “Thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời” suốt cuộc đời con để hòa bình luôn ngự trị trên khắp hoàn cầu. Amen. [Mục Lục]

7. Nhân loại mới – ĐTGM. Giuse Ngơ Quang Kiệt 

Ngày đầu năm mới là một ngày thiêng liêng. Ai cũng mong ước năm mới mọi sự sẽ đổi mới. Sẽ có nhiều thuận lợi hơn trong cuộc sống. Nhất là được sống bình an. Các bài Sách Thánh đặc biệt bài Tin mừng hôm nay mời gọi ta hãy tìm đổi mới trong Chúa Giêsu. Chính Người sinh ra một nhân loại mới. Đó là nhân loại được chúc phúc, được cứu độ và sống trong an bình.

Đó là một nhân loại được chúc phúc. Khi Chúa Giêsu ra đời nhân loại được chúc phúc. Có nhiều dấu hiệu loan báo phúc lành của Chúa. Một làn ánh sáng từ trời soi sáng cánh đồng Bêlem. Xuất hiện muôn vàn thiên sứ hát mừng trên trời cao. Chúa Giêsu đem phúc lành của Thiên Chúa đến cho nhân loại. Chúa Giêsu chính là phúc lành tuyệt hảo của Thiên Chúa. Chúa Giêsu là món quà cao quí nhất Thiên Chúa tặng ban cho nhân loại. Mang lấy bản tính nhân loại, Chúa Giêsu làm cho nhân loại được chúc phúc bằng những phúc lành phong phú nhất của Thiên Chúa.

Đó là một nhân loại được cứu độ. Con trẻ được đặt tên là Giêsu. Tên Giêsu có nghĩa là Thiên Chúa cứu. Chúa Giêsu đi vào tận những tù ngục giam hãm để giải cứu con người. Người sinh ra làm một trẻ thơ để nâng đỡ những con người bé nhỏ. Người sinh trong cảnh thiếu thốn để nâng lên những ai nghèo hèn. Người bị bạo vương Hêrôđê săn đuổi để đứng về phía những người bị áp bức. Người sinh ra trong chuồng súc vật tăm tối để trân trọng những ai bị loại trừ. Người là Con Thiên Chúa xuống thế làm người để nâng con người lên làm con Thiên Chúa. Thật là một cuộc đổi mới không ai có thể ngờ tới.

Đó là một nhân loại sống trong hòa bình. Đêm Chúa Giáng Sinh trời đất giao hòa. Trời Bêlem sáng lên. Thiên nhiên trở nên xinh đẹp. Các thiên thần làm đầy không gian bằng những bài ca tuyệt diệu của cõi thiên đàng. Các mục đồng vui tươi hớn hở loan truyền tin vui. Cả một bầu khí hòa bình tỏa ra chung quanh Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đến tái lập trật tự. Trật tự đó là con người và vạn vật vâng phục Thiên Chúa. Luật lệ phát xuất từ con người luôn gây ra tranh chấp. Vì con người chỉ nghĩ đến tư lợi hạn hẹp của riêng mình. Mọi luật lệ muốn công bằng và lâu bền phải qui về Thiên Chúa. Thiên Chúa ban hòa bình thực sự. Hòa bình trong công lý. Công lý là những người bé nhỏ, yếu ớt phải được tôn trọng. Chúa Giêsu tự nguyện làm trẻ nhỏ sơ sinh chính là một nền hòa bình trong vâng phục Thiên Chúa và là công lý kêu gọi kính trọng bảo vệ những kẻ yếu hèn.

Hòa bình như thế không phải là một trật tự im lìm. Trật tự im lìm chỉ có trong nghĩa địa hay nhà tù. Đó là trật tự chết chóc, tàn lụi. Trái lại hòa bình là một năng động, là một sức sống, là sự phấn đấu không ngừng.

Ta hãy chiêm ngắm tấm gương của các mục đồng. Các mục đồng đã biết lắng nghe sứ điệp hòa bình dù giữa đêm hôm mùa đông đang say ngủ. Nghe biết sứ điệp hòa bình rồi, các mục đồng vội vã đi tìm Chúa Giêsu là nguồn mạch hòa bình, dù phải bỏ giấc ngủ, dù phải đi ngoài trời lạnh giá. Sau khi gặp Chúa, các mục đồng ra đi loan truyền sứ địêp hòa bình cho mọi người. Đó chính là những phấn đấu không ngừng cho hòa bình.

Chúng ta đặt năm mới này vào tay Đức Mẹ. Xưa Đức Mẹ đã sinh ra Đấng Cứu Thế mở đầu một nhân loại mới, nay xin Đức Mẹ cũng cho năm mới này được chúc phúc, được cứu độ và được hòa bình. Chúng ta cũng cầu nguyện cho mọi người biết noi gương mục đồng, luôn lắng nghe sứ điệp hòa bình, luôn phấn đấu đi tìm đến nguồn mạch hòa bình và luôn phấn khởi loan tin mừng hòa bình.

Lạy Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, xin cầu cho chúng con. Amen. [Mục Lục]

8. Mẹ tất cả mọi người – Lm. Mark Link 

Chủ đề: “Đức Maria không phải chỉ là Mẹ Thiên Chúa mà còn là Mẹ của hết thảy chúng ta.”

Cách đây nhiều năm, Fulton Oursler là biên tập viên của một tạp chí nội địa được các độc giả hoan nghênh nhiệt liệt, câu chuyện đàng sau sự thành công của anh rất hấp dẫn. Nhưng câu chuyện anh tìm kiếm Thiên Chúa còn hấp dẫn hơn nữa.

Với tư cách một phóng viên cho tờ báo Baltimore American, đã dự những buổi họp của giáo phái Methodist, các hội nghị của gíao phái Baptist, và những buổi sinh hoạt ngoài trời. Anh cùng dự cả những buổi họp để chờ các vong hồn xuất hiện trong phòng tối. Anh nói: “vào tuổi 30, ngoài những chuyện ấy ra, tôi còn tự nhận mình là người theo thuyết bất khả tri (agnostic). Nhưng thay vì tìm được bình an, sự vô tín ngưỡng khiến anh cảm thấy tâm hồn mình hoàn toàn trống trải và bất hạnh. Sự trống trải bất hạnh ấy về sau lại biến thành một nỗi u uất gặm nhấm tâm hồn anh. Thế rồi một ngày kia, cơn khủng hoảng trầm trọng đó đã làm cho gia đình anh phải lo sợ. Anh cần được cứu giúp. Nhưng sự cứu giúp mà anh cần là một thứ cứu giúp mà bạn bè anh không thể làm được cho anh. Anh không biết cầu cứu ai, kể cả Thượng Đế, vì anh có tin vào Ngài đâu.

Tại New York, vào một ngày lộng gío, anh rảo bước trên đại lộ Thứ Năm. Tới nhà thờ chính toà, anh dừng lại, ngắm nhìn ngôi giáo đường và suy nghĩ. Anh đang tuyệt vọng. Mấy phút sau, anh định thần lại bước lên các bậc thang, vào bên trong nhà thờ và ngồi xuống, sau một vài phút tập trung tư tưởng, anh cúi đầu xuống và xin Thiên Chúa ban đức tin cho anh. Anh ngồi đó một lát rồi đứng dậy. Anh tới gian nhà nguyện của Đức Mẹ ở trong giáo đường. Anh bước vào trong, quì gối xuống, và cầu nguyện như sau:

“Mười phút nữa hay sớm hơn, tôi có thể thay đổi ý định, tôi có thể chế diễu tất cả những việc này và lại trở lại với sự sai lầm của tôi. Vì thế xin đừng chú ý đến tôi nữa. Vì trong giây phút ngắn ngủi này, tôi cảm thấy tâm hồn bình an. Đây là cố gắng lớn nhất của tôi, xin Ngài hãy khấng nhận và quên đi những gì khác. Và nếu Ngài thực sự có mặt tại đây xin hãy cứu giúp tôi”.

Vào giây phút đó, anh nói, bắt đầu có một sự biến đổi kỳ lạ trong cuộc đời anh. Cuối cùng, sự biến đổi đó đã khiến anh trở nên một Kitô hữu có một niềm tin tưởng sâu xa.

***

Việc Fulton Oursler tìm kiếm Thiên Chúa đã kết thúc tại một giáo đường. Đời sống tâm linh và cuộc sống mới của anh bắt đầu tại một nhà nguyện dâng kính Đức Maria Mẹ Thiên Chúa. Thật là một nơi thích hợp cho sự việc đó. Đức Mẹ không phải chỉ là Mẹ Thiên Chúa. Ngài còn là Mẹ của toàn nhân loại về mặt tâm linh. Vì khi Đức Mẹ sinh Chúa Giêsu, Ngài cũng sinh ra một nhân loại mới. Thánh Phaolô diễn tả mầu nhiệm đó trong bài đọc II như sau:

“Khi thời gian viên mãn, Thiên Chúa đã sai Con Ngài xuống, sinh làm con một người nữ, và sống dưới chế độ luật Do Thái để cứu chuộc những người sống dưới chế độ lề luật đó, hầu chúng ta được trở thành con cái Thiên Chúa… và vì bạn là con của Thiên Chúa, nên Ngài sẽ cho bạn tất cả những gì Ngài dành cho con cái Ngài”.

Bàn luận về mầu nhiệm cao cả này, Hiến Chế về Giáo hội trong thế giới ngày nay của công đồng Vatican II nói:

“Qua mầu nhiệm nhập thể, một cách nào đó, Con Thiên Chúa đã tự liên kết mình với mọi người, Ngài làm việc bằng đôi tay, suy nghĩ bằng khối óc, hành động bằng sự chọn lựa, và yêu thương bằng trái tim loài người, sinh từ lòng Đức Maria Ngài thực sự trở thành một người trong chúng ta hoàn toàn giống như chúng ta ngoại trừ tội lỗi”.

Thật vậy, khi Đức Mẹ sinh ra Chúa Giêsu Ngài cũng sinh ra một nhân loại mới, vì thế Đức Mẹ không phải chỉ là Mẹ Thiên Chúa, mà ngài còn là Mẹ tất cả mọi người chúng ta nữa.

Vì Đức Mẹ là Mẹ chúng ta, nên ngài là một trạng sư bào chữa cho chúng ta rất hữu hiệu trên trời. Không biết Đức Maria là mẹ mình, chính là không biết đến món quà mà Thiên Chúa ban tặng chúng ta, tức tình mẫu tử của Đức Maria dành cho chúng ta.

Điều đó khiến chúng ta nghĩ tới năm mới. Năm mới với hy vọng mới. Năm mới với cuộc đời mới. Năm mới là cơ hội để chúng ta bắt đầu lại.

Năm ngoái là quá khứ, đã qua rồi. Năm nay vừa mới sinh ra và ở trước mặt ta. Đó là món quà Thiên Chúa tặng chúng ta. Những gì chúng ta làm được với món quà ấy, chính là món quà mà chúng ta sẽ dâng lên Thiên Chúa. Thật là thích hợp khi Giáo hội chọn ngày đầu năm để mừng kính lễ Đức Maria Mẹ Thiên Chúa. Vì điều đó nhắc nhở chúng ta rằng tình mẫu tử của Đức Maria mà bạn và tôi được Thiên Chúa ban cho một đời sống hoàn toàn mới, một niềm hy vọng mới, thứ hy vọng mà chỉ một mình Thiên Chúa mới có thể ban tặng. Nếu chúng ta đang tìm một quyết định cho năm mới này thì không có một quyết định nào tốt đẹp hơn là tạo cho Đức Maria một vai trò quan trọng hơn trong đời sống chúng ta. Và một trong những cách để thực hiện quyết định đó là thực hiện bằng cầu nguyện.

Chúng ta có thể xin Đức Maria bầu cử cho chúng ta như Ngài đã từng bầu cử cho biết bao những đứa con khác của Ngài trong lịch sử. Một cách đơn giản để thực hiện điều đó là cầu nguyện hằng ngày bằng bài kinh đặc biệt kính Đức Maria, tức kinh Kính Mừng. Một cách khác để làm điều đó là bắt chước cách cầu nguyện của chính Đức Maria. Trước hết, Ngài cầu nguyện bằng cách suy niệm về hoạt động của Thiên Chúa, không phải chỉ ở trong lịch sử loài người, mà ở ngay trong cuộc sống của Ngài nữa. Thánh Luca đã cho chúng ta một cái nhìn về cách cầu nguyện này vào cuối bài tường thuật của Ngài về việc Đức Giêsu sinh ra: “Maria ghi nhớ tất cả những chuyện ấy và suy niệm trong lòng” (Lc 2, 19). Một cách cầu nguyện khác nữa của Đức Maria là nói với Thiên Chúa cách hồn nhiên những gì xuất phát từ trái tim Ngài. Thánh Luca cho chúng ta một cái nhìn về cách cầu nguyện này khi mô tả Đức Maria cầu nguyện trong cuộc viếng thăm bà Isave. Chúng ta hãy dùng lời kinh ấy để kết thúc bài giảng hôm nay. Xin mời anh chị em im lặng cùng cầu nguyện với tôi:

“Linh hồn tôi tán dương Thiên Chúa,

Thần trí tôi hoan hỉ vui mừng trong Thiên Chúa Đấng cứu độ tôi,

Ngài đã đoái thương đến tôi, là tôi tớ thấp hèn của Ngài

“Kể từ nay muôn đời sẽ khen tôi có phúc, vì Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi những việc trọng đại.

“Ngài đã giơ cánh tay thần lực nâng những người hèn mọn lên …

“Ngài đã giữ lời đã phán hứa với các tổ phụ…

“Ngài đã nhớ tỏ lòng từ bi với Abrham và dòng dõi của ông tới muôn đời” (Lc 1: 46-55)  [Mục Lục]

 

9. NỮ VƯƠNG BAN SỰ BÌNH AN 

(Ds 6 ,22 – 27; Gl 4, 4 – 7; Lc 2, 16 – 21)

Hôm nay, cùng với toàn thể Giáo Hội, chúng ta hân hoan mừng lễ Đức Maria – Mẹ Thiên Chúa.

Nếu các tước hiệu khác nơi Mẹ Maria, Giáo Hội muốn biểu dương công đức ưu việt nơi Mẹ, thì với danh xưng Mẹ Thiên Chúa, Giáo Hội muốn đề cao uy quyền của Mẹ Maria trong vai trò là thân mẫu Thiên Chúa. Bởi vì ngay khi đáp lại lời Thiên Chúa qua tiếng “xin vâng”, Mẹ đã đón nhận, cưu mang và sinh hạ Đấng Cứu Thế, Ngài là Hoàng Tử Hòa Bình, đã đến chuộc tội nhân loại, làm cho Trời – đất kết chữ tình; xe chữ đồng; là chiếc cầu nối liền giữa trời và đất; đem lại sự bình an và giao hòa giữa con người với Thiên Chúa.

Chính vì uy quyền độc nhất vô nhị nơi Mẹ Maria bắt nguồn từ Thiên Chúa, nên Giáo Hội cũng chọn ngày này để cầu nguyện cho hòa bình trên khắp thế giới khi mời gọi con cái mình hướng về Mẹ Maria là Nữ Vương Hòa Bình, để cầu nguyện cho nhân loại được an bình thư thái.

  1. Đức Maria Mẹ Thiên Chúa

Danh xưng Mẹ Thiên Chúa được dành cho Đức Maria đã khởi đi từ việc Giáo chủ Constantinople là giám mục Nettôriô từ chối không công nhận thiên chức làm Mẹ Thiên Chúa của Đức Maria. Ông cho rằng: “Mẹ Maria chỉ là Mẹ của Đức Giêsu về mặt nhân tính, còn thiên tính thì không thể. Nơi Đức Giêsu nhân tính và thiên tính tách biệt, không hòa chung thành một”. Từ đó ông rút ra kết luận: “Mẹ Maria không thể là Mẹ Thiên Chúa”. Từ những lập luận trên mà Công Đồng Chung Êphêsô (431) đã được triệu tập để làm sáng tỏ cũng như khẳng định và tuyên bố tín điều “Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa”. Công đồng tuyên tín: “Giây phút long trọng nhất trong đời Đức Mẹ là giây phút Ngôi Hai xuống thai trong lòng Mẹ. Từ giây phút ấy, Đức Mẹ trở nên Mẹ Thiên Chúa”.

Vậy, dựa vào đâu mà Công Đồng có những phán quyết chắc chắn như vậy:

Thưa, Công Đồng dựa vào Thánh Kinh:

Trước tiên, tước hiệu Mẹ Thiên Chúa nơi Đức Maria đã được hé mở từ thời Cựu Ước khi tiên tri Isaia tiên báo: “Một trinh nữ sẽ thụ thai, sinh con trai và sẽ đặt tên con trẻ là Emmanuel” (Is 7,14). Lời tiên báo về việc hạ sinh Đấng Cứu Thế đã được sứ thần Gabriel chính thức và trực tiếp báo tin cho Mẹ Maria: “Bà sẽ thụ thai, sinh con trai và sẽ đặt tên con trẻ ấy là Giêsu…. Vì thế Con Trẻ sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa” (x. Lc 1,31-35).

Rõ nét hơn cả, chính là lời chào mừng của bà Êlisabét khi được Đức Maria ghé thăm. Lúc ấy, bà được đầy Thánh Thần, nên đã thốt lên: “Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này?” (Lc 1, 43).

Và, khi thời đã điểm, những gì được tiên báo thì nay đã được tỏ hiện trong đêm đông giá lạnh nơi cánh đồng Belem khi Con Thiên Chúa Giáng Sinh làm người để ở cùng chúng ta (x. Lc 2, 1-20). Khi sinh ra Ngôi Lời Thiên Chúa, Đức Maria đã thực sự trở thành Mẹ Thiên Chúa trong vai trò là thân mẫu Đấng Emmanuel.

Với biến cố trọng đại này, Công Đồng Vatican II (1962-1965) tái khẳng định khi viết: “Từ muôn đời, Đức Trinh Nữ đã được tiền định làm Mẹ Thiên Chúa cùng một lúc với việc Nhập Thể của Ngôi Lời Thiên Chúa…. Đức Trinh Nữ nhờ ơn huệ và vai trò làm Mẹ Thiên Chúa, Mẹ được hợp nhất với Con Mẹ là Đấng Cứu Chuộc và hiệp nhất với Giáo Hội. Mẹ Thiên Chúa là mẫu mực của Giáo Hội trên bình diện đức tin, đức ái và hoàn toàn hiệp nhất với Chúa Kitô” (Lumen Gentium, số 61).

Chính vì những xác quyết trên mà Giáo Hội không ngớt kêu xin Mẹ Maria trong vai trò là Mẹ Thiên Chúa: “Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời cầu cho chúng con là kẻ có tội, khi nay và trong giờ lâm tử”.

  1. Hòa bình chỉ có khi mỗi người cùng ý thức xây dựng

Như vậy, khi sinh hạ Đức Giêsu là Đấng Cứu Thế, là Hoàng Tử Hòa Bình, Chúa của sự bình an, Mẹ Maria cũng trở thành Nữ Vương Hòa Bình cho nhân loại.

Khi chọn ngày mồng 01 tháng 01 hằng năm để cử hành lễ Đức Maria Mẹ Thiên Chúa và cầu nguyện cho hòa bình thế giới, Giáo Hội muốn đặt để nhân loại dưới sự che chở đầy uy thế của Mẹ trước tòa Thiên Chúa.

Truyền thống này được bắt đầu từ ý định và mong muốn của Đức Giáo Hoàng Phaolô VI, nên chính ngài đã rời ngày lễ này vào 01-01 hằng năm để xin Đức Maria bầu cử cho thế giới được an bình, hạnh phúc.

Nhân dịp này, mỗi người chúng ta cũng hãy hướng nhìn về đất nước, dân tộc Việt Nam thân yêu, để thấy được sự cần thiết của hai chữ hòa bình!

Có lẽ ngày nay trên thế giới, nhiều nước rất ngưỡng mộ Việt Nam, vì nơi đất nước này, tiếng bom đạn đã chấm dứt hàng chục năm, dân chúng xem ra có vẻ được an bình thư thái!!!

Chúng ta không phủ nhận điều đó, nhưng nếu hiểu hòa bình theo nghĩa không có tiếng bom đạn thì chưa đủ, bởi vì theo quan điểm học thuyết của Kitô giáo, thì: hòa bình không phải chỉ là chấm dứt chiến tranh. Nó cũng không chỉ dừng lại ở chỗ có cơm ăn áo mặc, điện, đường, trường, trạm, được ổn định hay các trung tâm du lịch, vui chơi giải trí được mọc lên…! Không! Hòa bình đích thực nó còn phải tiến xa và sâu hơn nhiều.

Về mặt cá thể:

Trước hết, đó là: mỗi cá thể cần có một mối liên hệ mật thiết với Thiên Chúa là Chủ Tể và nguồn gốc của hòa bình.

Thứ đến, phải đạt được một trạng thái an bình thư thái ngay trong tâm con người. Sống hài hòa trong mối tương giao thân thiện với mọi người.

Cuối cùng, đó là mọi thành phần phải có trách nhiệm, liên đới với nhau trong tình huynh đệ.

Về mặt quốc gia:

Xét trên góc độ quốc gia: một đất nước được coi là hòa bình khi và chỉ khi con người được đảm bảo và quyền tự do tôn giáo được đề cao. Nhân phẩm được coi trọng và bảo vệ. Những lợi ích công cộng được ưu tiên.

Trong lãnh vực giáo dục: hệ thống và các nhà giáo dục cần đào tạo con người phát triển toàn diện cả về chất lượng tri thức lẫn đạo đức, biết kính trên nhường dưới, biết tôn sư trọng đạo, biết lưu giữ và bảo tồn những truyền thống, văn hóa tốt đẹp, biết phát huy những cái mới phù hợp với đạo lý dân tộc….

Về mặt gia đình và tôn giáo:

Trong lãnh vực tôn giáo: cần trú trọng đến “nhân chi sơ tính bổn thiện” nơi con người và phát huy tinh thần bác ái, yêu thương, liên đới dựa trên tình yêu giữa Thiên Chúa và con người.

Trong đời sống gia đình: mỗi thành viên cần ý thức vai trò và bổn phận của mình. Người làm cha cho đáng làm cha; người làm mẹ cho xứng thiên chức làm mẹ; người làm con cần sống hiếu thảo vâng lời….

Như vậy, muốn có hòa bình đúng nghĩa, chúng ta không thể ngồi ù lỳ và mong đợi, mà mọi thành phần phải sống tinh thần trách nhiệm. Trách nhiệm mà không sợ hãi. Trách nhiệm mà vẫn đảm bảo được sự tôn trọng và đối thoại chân thành. Nói cách khác, muốn có hòa bình thì phải chiến đấu. Chiến đấu cho lẽ phải để bảo vệ công bằng, xây dựng sự thật nhằm tiêu diệt cái xấu, nhất là những điều mà người ta vẫn thường ngụy trang khi nhân danh cái xấu để biện minh cho mục đích tốt.

Được như thế, chúng ta mới có một trạng thái tâm hồn an vui thanh thản với bản thân, hiền hòa và nhân ái với mọi người.

Mừng lễ Đức Maria Mẹ Thiên Chúa hôm nay, chúng ta hãy biết noi gương Mẹ, để suy đi nghĩ lại trong lòng những ân huệ của Thiên Chúa và những biến cố trong cuộc đời cũng như xã hội, từ đó, biết xắn tay áo lên và hành động vì một nền hòa bình đích thực.

Mong sao, sau khi dâng Thánh lễ, mỗi người ra về với tâm tình đổi mới, đổi mới tư duy, đổi mới phương cách, đổi mới hành động. Đổi mới trong sự vâng phục Thiên Chúa. Đổi mới trong sự hài hòa thiên nhiên. Đổi mới trong sự hy sinh, quên mình. Có thế, lòng chúng ta mới thực sự vui mừng phấn khởi như các mục đồng xưa, để ra đi loan báo tin mừng, tin vui, tin bình an của Hoàng Tử Hòa Bình cho mọi người.

Lạy Mẹ Maria, trong ngày đầu năm mới này, chúng con xin dâng năm sống mới của từng người cho Mẹ, xin Mẹ che chở, cầu thay nguyện giúp, để cho chúng con được an bình thư thái. Đặc biệt, xin Mẹ giúp chúng con biết noi gương Mẹ, luôn suy gẫm Lời Chúa và đem ra thực hành trong đời sống, để Lời của Chúa là cội nguồn bình an được sinh hoa kết qủa dồi dào trong lòng mỗi người chúng con. Amen.

 

Tu sĩ: Jos. Vinc. Ngọc Biển, S.S.P. – [Mục Lục]

 

10. ÔI DIỆU KỲ THAY ĐẤNG LÀ MẸ THIÊN CHÚA! 

(Lc 2, 16 – 21)

Tước hiệu Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa đã trở thành quen thuộc và cốt lõi của niềm tin Kitô Giáo. Tuy nhiên, qua tước hiệu này, nhiều người cho rằng đây là một điều ngược ngạo, phạm thượng, lộng ngôn, bởi vì dựa trên suy tư của con người, một thụ tạo thì không thể trở thành mẹ của Đấng tạo thành được! Hơn nữa, xét theo góc độ tự nhiên, Mẹ chỉ sinh ra Đức Giêsu về mặt nhân tính, còn Thiên Tính thì Đức Giêsu là Ngôi Lời, có từ đời đời. Mặt khác, Mẹ cũng không sinh ra Thiên Chúa Ba Ngôi!

Vậy khi người Công Giáo tuyên tín Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa, liệu có phải là điều trái khuấy và thái quá không? Đâu là nguyên lý khi Giáo Hội tuyên tín và mời gọi con cái của mình tôn kính Mẹ Maria như vậy?

  1. Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa

Trước tiên, chúng ta cần khởi đi từ góc độ tự nhiên: đã là con người, ai cũng phải được sinh ra bởi người phụ nữ. Vì thế, không ai hiện hữu trên trần gian này mà lại không có một người mẹ. Đây là quy luật mà Thiên Chúa đã an bài quan phòng. Dù bạn là vua chúa hay bậc thứ dân; dù là giàu hay nghèo…, tắt một lời, bạn có là ai đi chăng nữa thì vẫn không thể khác đi được! Ai là người sinh thành ra ta, người đó là mẹ ta cách toàn thể.

Theo cách hiểu trên, chúng ta sẽ đi thêm một bước nữa để thấy việc Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa như thế nào?

Khi Thiên Chúa yêu thế gian, đến nỗi đã ban Con Một của mình cho nhân loại, thì Người cũng muốn để con của mình được sinh ra bởi một người phụ nữ. Vì thế, Thiên Chúa đã tuyển chọn Đức Maria và trang bị cho Mẹ ân sủng kỳ diệu, để Mẹ trở nên Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội, cũng  như nhiều ân huệ khác nữa….

Tất cả đều chuẩn bị cho Mẹ xứng đáng đảm nhận hồng ân cao quý là trở thành người cưu mang và sinh ra Đấng Cứu Thế làm người. Đặc ân kỳ diệu này đã được thánh Bonaventura ca tụng: “Chức làm Mẹ Thiên Chúa là to lớn phi thường nhất Thiên Chúa có thể ban cho một loài thụ tạo”; và được bà Isave thốt lên: “Bởi đâu tôi được ơn trọng này là Mẹ Thiên Chúa đến viếng thăm tôi” (Lc 1,43).

Tuy Mẹ Maria chỉ sinh ra Đức Giêsu về mặt tự nhiên, thể lý, tức là nhân tính, Mẹ không phải là người tác sinh Thiên Tính nơi Đức Giêsu, nhưng Mẹ lại được gọi là Mẹ Thiên Chúa, bởi vì nơi Ngôi Vị Đức Giêsu, về mặt Thiên Tính, từ đời đời Ngài đã là Ngôi Lời Thiên Chúa, nay nhờ sự kết hợp của Mẹ Maria, bản tính tự nhiên kết hợp với bản tính siêu nhiên, trở thành Ngôi Vị cực thánh là Thiên Chúa Ngôi Hai làm người.

Vì thế, dù Mẹ là Mẹ theo bản tính nhân loại, nhưng cũng là Mẹ Thiên Chúa, bởi lẽ Đức Giêsu vừa là Thiên Chúa thật vừa là người thật. Là người thật, Ngài giống chúng ta mọi đàng ngoại trừ tội lỗi; là Thiên Chúa thật, Ngài có từ đời đời, Ngài là Đấng Tự Hữu, cùng bản thể với Chúa Cha và Chúa Thánh Thần.

Như vậy, những gì thuộc về nhân tính nơi Đức Giêsu thì cũng thuộc về Thiên Tính nơi Ngôi Lời Thiên Chúa. Mẹ Maria sinh ra Đức Giêsu thì cũng sinh ra “Đấng Thiên Chúa làm người”.

Đây là đặc ân cao trọng vượt trên hết mọi loài thụ tạo. Thánh Tôma Aquinô đã nói về vai trò cao trọng của Mẹ như sau: “Tước vị Mẹ Thiên Chúa cao trọng hầu như vô cùng, vì Thiên Chúa không thể không cất nhắc Đức Mẹ lên bậc tốt lành và cao sang hơn được nữa” (St. Th q.25,a. 6ad 4). Vì thế, Mẹ xứng đáng muôn đời ca tụng là: “Đấng đầy ơn phúc”; vì “có Chúa ở cùng” cách đặc biệt.

  1. Quyền thế của Đấng là Mẹ Thiên Chúa

Với tư cách là Mẹ Thiên Chúa, Mẹ trở thành Nữ Hoàng Thiên Quốc. Nếu Đức Giêsu là vua trên khắp cõi trần gian và Thiên Quốc, thì Mẹ Maria cũng có uy quyền phổ quát trong tương quan là Nữ Tỳ của Thiên Chúa Cha, thân mẫu Đấng Cứu Thế và bạn nghĩa thiết của Chúa Thánh Thần. Vì thế, uy quyền và uy lực của Mẹ trước tòa Chúa thật lớn lao, không ai trên trần gian và Thiên Quốc ngoài Thiên Chúa có thể sánh bằng! Bởi lẽ Vương Quyền của Đức Giêsu lớn lao vô hạn, tồn tại qua muôn ngàn thế hệ, thì chức vị làm Mẹ của Thiên Chúa cũng tùy vào đó và trải dài cũng vô tận.

Nhờ tước vị cao sang quyền thế đó, Mẹ Maria đã trở thành Evà mới, phát sinh Đấng Cứu Thế là nguồn sự sống, thay cho Evà cũ đã đưa nhân loại đến chỗ diệt vong.

Mặt khác, Mẹ trở thành người chuyển cầu hữu hiệu cho nhân loại mỗi khi chúng ta chạy đến với Mẹ.

  1. Sống sứ điệp ngày lễ

Mặc dù vai trò và tước vị của Mẹ Maria rất cao trọng, nhưng Mẹ luôn luôn khiêm tốn trong thân phận của một Nữ Tỳ Thiên Chúa. Mẫu gương này của Mẹ mời gọi chúng ta hãy biết khiêm nhường, bởi vì chúng ta có là gì thì cũng đều do tình thương của Thiên Chúa chứ không phải do tài đức hay công khó của mình.

Mừng lễ Đức Maria Mẹ Thiên Chúa hôm nay, chúng ta còn được mời gọi cùng nhau xây dựng hòa bình, bởi vì Đức Maria là Mẹ của Đức Giêsu, mà Đức Giêsu là Hoàng Tử Hòa Bình, là Chúa của bình an. Lời hát của các thiên thần trong đêm giáng sinh đã mặc khải cho chúng ta biết sứ vụ của Đức Giêsu: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm”. Vì thế, chúng ta là con cái của Mẹ trong nhiệm thể Đức Giêsu Kitô, chúng ta hãy cùng nhau đẩy lùi chiến tranh, xây dựng tình huynh đệ, sống liên đới và trách nhiệm với con người cũng như xã hội hôm nay; cùng nắm tay nhau để xây dựng một nền văn minh tình thương và sự sống.

Hôm nay cũng là ngày đầu năm Dương Lịch, chúng ta hãy xin Chúa qua lời chuyển cầu của Mẹ Maria, ban cho mỗi người chúng ta được an vui hạnh phúc, mạnh khỏe xác hồn, nhất là luôn có lòng mến Chúa và yêu tha nhân như Mẹ, để năm mới này tràn đầy tình thương và lòng nhân ái nơi môi trường và cuộc sống của chúng ta. Amen.

 

Tu sĩ: Jos. Vinc. Ngọc Biển, S.S.P. – [Mục Lục]

11. MARIA MẸ CHÚA TRỜI 

(Lc 2, 16 – 21)

“Họ đã gặp thấy Maria, Giuse và Hài Nhi… và tám ngày sau được gọi tên là Giêsu” (Lc 2,16-21).

Với đoạn Tin Mừng trên đưa chúng ta về với người mẹ vừa mới sinh con là chính Đức Maria sinh ra Chúa Giêsu. Đó là lý do Giáo hội cử hành lễ Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa sau lễ Chúa Giêsu giáng sinh tám ngày, để mời gọi con cái mình tỏ lòng kính trọng và biết ơn Đức Maria, đồng thời tuyên xưng Mẹ là Mẹ Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa, vì nhờ Mẹ, Đấng Cứu Thế đã sinh ra cho chúng ta.

Chúa Kitô, Con Thiên Chúa, Vua Thái Bình (x.Is 9, 5) sinh bởi Đức Trinh Nữ Maria, Nữ Vương Hòa Bình. Vì thế, ngày đầu năm, Giáo hội khấn xin Mẹ chuyển cầu cùng Chúa cho thế giới được hòa bình.

Đức Maria cưu mang và sinh hạ Chúa Giêsu

Tại Belem Chúa Giêsu đã được sinh ra từ Đức Trinh Nữ Maria. Người đã không sinh ra “do khí huyết, không do ý muốn xác thịt, cũng không do ý muốn của đàn ông, nhưng do Thiên Chúa mà sinh ra” (Ga 1,13). Người là ân ban do tình yêu thương của Thiên Chúa, là “Đấng đã yêu thương thế gian đến nỗi ban Con Một Ngài, để bất cứ ai tin nơi Ngài không bị hư mất, nhưng có cuộc sống đời đời” (Ga 3,16).

Sau Đức Maria và thánh Giuse thì đến các kẻ chăn chiên trên cánh đồng Belem trông thấy vinh quang khiêm tốn của Đấng Cứu Thế. Nghe theo lời loan báo của các thiên thần, «họ đã ra đi vội vã đến thành Belem, và thấy Maria, Giuse và Hài Nhi mới sinh năm trong máng cỏ” (Lc 2, 16).

Hôm nay, Giáo hội chiêm ngắm thiên chức làm Mẹ Chúa Giêsu của Đức Maria. Thánh Luca giới thiệu cho chúng một “cuộc gặp gỡ” của mục đồng với “Hài Nhi”, cùng với Đức Maria, Mẹ Người và thánh Giuse. Sự hiện diện âm thầm của Giuse gợi lên sứ mệnh quan trọng của thánh nhân trong tư cách là người gìn giữ mầu nhiềm cao cả của Con Thiên Chúa. Đức Maria, Giuse và các mục đồng vây quanh “Hài Nhi mới sinh” (Lc 2,16) để tôn thờ, làm nên hình ảnh sống động và tuyệt đẹp của Giáo hội.

Chúa Giêsu nằm trong “Máng cỏ” ám chỉ Thánh Thể mà chính Đức Maria là nhà tạm chứa đựng! Nếu không có kinh nghiệm về “gặp gỡ” cá nhân với Thiên Chúa, người ta không thể tin được. Chỉ có “gặp gỡ” cộng thêm là “nhìn thấy tận mắt”, rồi “chạm tới”, các mục đồng mới có thể trở nên những sứ giả của Tin Mừng “thuật lại cho người khác về Hài Nhi Giêsu” (Lc 2,17).

“Tất cả những người nghe, đều ngạc nhiên về điều các mục tử thuật lại cho họ” (Lc 2,18), là hoa trái đầu tiên của “cuộc gặp gỡ” Đức Kitô. “Những mục tử trở về, họ tung hô ca ngợi Chúa về tất cả mọi điều họ đã nghe và đã xem thấy, đúng như lời đã báo cho họ” (Lc 2, 20) là hoa trái thứ hai. Đức Maria, là mẫu gương của sự chiêm ngắm “Còn Maria thì ghi nhớ tất cả những việc đó và suy niệm trong lòng” (Lc 2,19). Người ta gọi tên người là Giêsu nghĩa là “Thiên Chúa cứu độ”. Tên của Người cũng là Bình An. Chúng ta hãy đón nhận Tên Cực Thánh và rất ngọt ngào này vào lòng và thường xuyên lặp lại trên môi!

Đức Maria Mẹ Thiên Chúa

Không có gì lạ, khi có người đặt câu hỏi: chúng ta có nên gọi Đức Trinh Nữ Maria là Mẹ Thiên Chúa không? Vì nếu Chúa Giêsu Kitô là Thiên Chúa, thì chẳng lẽ Đức Maria, Đấng đã hạ sinh Chúa Giêsu lại không phải là Mẹ Thiên Chúa? […]

Ngôi Lời đã làm người, có hồn có xác. Thánh Công đồng Nicêa dạy, chính Con duy nhất của Thiên Chúa, sinh bởi Đức Chúa Cha, đồng bản thể với Chúa Cha, nhờ Người mà muôn vật được tạo thành, và tất cả tồn tại trong Người, vì loài người chúng ta và để cứu độ chúng ta, Người đã từ trời xuống thế, nhập thể, làm người, chịu chết, đã sống lại, và Người sẽ lại đến trong vinh quang để phán xét; Công đồng tuyên phán: chỉ có Chúa Giêsu Kitô là Ngôi Lời Thiên Chúa, sinh bởi Đức Chúa Cha, giống Chúa Cha. Người là Thiên Chúa bởi Thiên Chúa, ánh sáng bởi sánh sáng, được sinh ra mà không phải được tạo thành, đồng bản thể với Đức Chúa Cha… Nên Đức Maria vừa được gọi là Mẹ Chúa Kitô, và Mẹ Thiên Chúa nữa.

Như thánh Ignatiô thành Antiokia (+ 110) là người đầu tiên nêu tên Đức Maria sau các sách Tin Mừng và viết : “Chúa chúng ta là Đức Giêsu Kitô đã được Đức Maria cưu mang trong lòng theo nhiệm cục cứu độ” và “ Đức Giêsu cũng được sinh ra bởi Đức Maria và bởi Thiên Chúa”. Thánh Grégoire de Nazianze (330 – 390) khẳng định: “Đức Kitô sinh bởi một Trinh Nữ, người nữ ấy là Mẹ Chúa Kitô”. Vì thế, nếu Chúa Giêsu là Thiên Chúa thật và là người thật, sinh bởi Đức Maria, thì chúng ta cũng có thể gọi mà không sợ sai lầm rằng: Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa.

Ngày cầu cho hòa bình

Ngày đầu năm, Giáo hội cử hành biến cố trên với niềm vui, sống lại với niềm tin trong phụng vụ lễ Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa, Con Thiên Chúa đã đảm nhận lấy xác phàm hay hư nát của chúng ta, trở thành bé nhỏ và nghèo nàn để cứu độ chúng ta.

Còn món quà nào cao quý hơn là chính Con Thiên Chúa, Đấng là Hoàng Tử Bình An được Chúa Cha ban tặng cho chúng ta. Hoà bình là món quà Thiên Chúa ủy thác cho con người. Vì lòng thương xót, Thiên Chúa đã “ban Người Con duy nhất của Ngài” cho nhân loại (Ga 3,16). Để cầu chúc cho nhau, chúng ta mượn lời sách Dân Số: “Nguyện Đức Chúa ghé mắt nhìn và ban bình an cho anh chị em” (x. Ds 6,26).

Lạy Chúa Giêsu, Hoàng Tử Bình An ban cho thế giới được hòa bình và hòa hợp giữa các dân tộc.

Lạy Mẹ Maria, Mẹ Chúa Giêsu, Nữ Vương bình an giúp chúng ta hiểu và sống sứ điệp bình an mà Chúa Giêsu Con Mẹ đã mang đến, để chúng con có thể mang bình an đến cho mọi người trên trái đất yêu dấu này.

Nữ Vương Bình An, cầu cho chúng con. Amen.

 

Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ – [Mục Lục]

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *