Mùa Vọng có ba chiều kích: quá khứ, tương lai và hiện tai. Mùa Vọng đã chính thức bắt đầu từ hôm qua, là thời gian thích hợp để thanh luyện tinh thần và nhờ đó mà tăng trưởng đức tin. Đoạn Tin Mừng Mt 8,5-11 hôm nay nói về cuộc gặp gỡ ở Caphacnaum giữa Chúa Giêsu và viên chỉ huy. Ông xin Chúa Giêsu cứu chữa người đầy tớ đang nằm liệt giường của mình. Ngày hôm nay cũng thế, một điều có thể xảy ra là ta sống đức tin mà lại quên đi sức sống và năng động của đức tin. Khi mọi thứ trở nên quen thuộc, ta dễ đánh mất đi sức mạnh của đức tin. Tính mới lạ của đức tin cần luôn phải được làm mới lại.
Ước gì Giáng Sinh không mang tính trần thế
Khía cạnh đầu tiên của Mùa Vọng là quá khứ: thanh tẩy ký ức. Hãy nhớ rằng Chúa Giêsu Kitô được sinh ra chứ không phải cây thông Noel được sinh ra, dù nó là một biểu tượng đẹp.
Chính Con Thiên Chúa được hạ sinh, Đấng cứu chuộc được sinh ra, đã đến và cứu chuộc chúng ta. Đúng là ngày đại lễ,… chúng ta luôn gặp nguy cơ, gặp cám dỗ trần thế hoá lễ Giáng Sinh. Khi đại lễ thiếu vắng sự chiêm ngắm, khi ngày lễ của gia đình không đặt Chúa Giêsu là trung tâm, thì nó bắt đầu trở thành ngày lễ thế trần: mua sắm, gửi quà, thứ này, thứ khác. Và Con Thiên Chúa ở đó, bị lãng quên. Đời sống của chúng ta cũng vậy: đúng là Người đã được sinh ra ở Betlehem, nhưng… Và Mùa Vọng là mùa thanh tẩy ký ức của quá khứ.
Thanh tẩy hy vọng
Mùa Vọng cũng là để thanh tẩy hy vọng, để chuẩn bị gặp gỡ Thiên Chúa ngày chung cục.
Bởi Đức Chúa đã đến đây và Người sẽ trở lại. Ngài sẽ trở lại để hỏi chúng ta: “Cuộc sống của con thế nào?”. Đó sẽ là cuộc gặp gỡ cá vị. Ngay hôm nay, chúng ta cũng có cuộc gặp gỡ cá vị ấy nơi Bí Tích Thánh Thể. Chúng ta không thể có cuộc gặp gỡ cá vị với Người trong biến cố Giáng Sinh của 2000 năm trước: chúng ta tưởng niệm về biến cố ấy. Nhưng khi Ngài trở lại, chúng ta sẽ có cuộc gặp gỡ cá vị ấy. Chính điều này thanh tẩy hy vọng của chúng ta.
Đức Chúa gõ cửa con tim chúng ta từng ngày
Tất cả chúng ta hãy vun trồng chiều kích mỗi ngày của đức tin, dù cho có nhiều âu lo và đau khổ, bằng việc “chăm sóc” ngôi nhà nội tâm của mỗi chúng ta. Thực vậy, Thiên Chúa của chúng ta là Thiên Chúa của “sự ngạc nhiên”, và những Kitô hữu cần phải nhận biết những dấu chỉ của Cha Trên Trời mỗi ngày. Ngài vẫn đang nói với chúng ta qua các dấu chỉ ấy từng ngày.
Chiều kích thức ba mang tính hiện tại nhiều hơn: thanh tẩy sự tỉnh thức. Tỉnh thức và cầu nguyện là hai từ của Mùa Vọng; bởi Thiên Chúa đã đến trong lịch sử tại Betlehem; Người sẽ đến vào thời chung cục của thế giới cũng như trong cuộc đời của mỗi chúng ta. Nhưng Người cũng đến mỗi ngày, mỗi khoảnh khắc, nơi con tim chúng ta, với sự linh hứng của Thánh Thần.
Trần Đỉnh, SJ – Vatican