Ngày 22 tháng 1
Chân phước An-tô-ni-ô
Linh mục (1394-1459)
Tiểu sử
Cậu An-tô-ni-ô sinh ra trong một gia đình sang trọng sống trong lâu đài thánh Giê-ma-nô miền Pê-đê-môn-xi-ô nước Ý. Ngay từ thuở nhỏ, cậu đã biết chăm lo học hành và cầu nguyện.
Lớn lên, cậu xin gia nhập Dòng Ða Minh tại Véc-xe-li. Cậu lãnh áo dòng tại tu viện này. Lúc đầu, thân phụ tỏ thái độ khó chịu, nhưng sau, ông đành chấp nhận để con được tự do theo tiếng gọi của Chúa. Trong tu viện, thầy An-tô-ni-ô ra sức sống đời khiêm tốn và từ bỏ, tập suy gẫm, chuyên cần cầu nguyện.
Thụ phong linh mục xong, cha An-tô-ni-ô tận tâm loan giảng lời Chúa, khuyên bảo, an ủi tha nhân, sốt sắng cử hành phụng vụ và các bí tích. Cha có biệt tài uốn nắn các tâm hồn chai đá. Tất cả những ai mang lòng thù hận khi đến với cha đều trở về với tâm hồn thanh thản. Người ta kể lại rằng cha đã làm cho cả thành Nô-vô-cô-ni ăn năn trở lại. Cha thi hành nhiệm vụ của mình cách tận tâm, khôn ngoan và mau mắn. Cha An-tô-ni-ô đã giữ chức tu viện trưởng trong nhiều tu viện khác nhau và giúp ích rất nhiều cho các tu viện như Cô-mi, Sa-vô-na, Phi-ren-xê, Bô-nô-ni-a, Giê-nu-a. Ở đâu cha cũng lấy gương sáng mà khích lệ anh em sống đời tu cho phong phú. Khi được bề trên tổng quyền Ba-tô-lô-mê-ô Tê-xi-ê chấp thuận, cha đã ra công cải tổ nếp sống tu trì. Cha An-tô-ni-ô để lại một tấm gương sáng của một vị tu viện trưởng gương mẫu : cương quyết sửa phạt những lỗi lầm của con người nhưng với lòng đại độ cảm thông.
Kiệt sức vì làm việc và hãm mình, cha An-tô-ni-ô qua đời ngày 22-1-1459 lúc gần 65 tuổi tại tu viện Cô-mi. Ngày 15-3-1819, đức Pi-ô VII đã tôn phong người lên bậc chân phước. Thi hài của cha được tôn kính tại thánh đường thánh Giê-ma-nô.
Lời nguyện : Lạy Chúa, Chúa đã đốt cháy trong lòng chân phước An-tô-ni-ô tâm tình mến Chúa. Nhờ lời người cầu thay nguyện giúp, xin cho chúng con khi được đốt cháy do cùng một ngọn lửa mến yêu ấy, được tiến triển trong đời sống đức tin và chuyên cần phụng sự Chúa. Chúng con cầu xin