Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mat-thêu
17 Khi ấy, lúc sắp lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đưa Nhóm Mười Hai đi riêng với mình, và dọc đường Người nói với các ông : 18 “Này chúng ta lên Giê-ru-sa-lem, và Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế và kinh sư. Họ sẽ kết án xử tử Người, 19 sẽ nộp Người cho dân ngoại nhạo báng, đánh đòn và đóng đinh vào thập giá và, ngày thứ ba, Người sẽ trỗi dậy.”
20 Bấy giờ bà mẹ của các con ông Dê-bê-đê đến gặp Đức Giê-su, có các con bà đi theo ; bà bái lạy và kêu xin Người một điều. 21 Người hỏi bà : “Bà muốn gì ?” Bà thưa : “Xin Thầy truyền cho hai con tôi đây, một người ngồi bên hữu, một người bên tả Thầy trong Nước Thầy.” 22 Đức Giê-su bảo : “Các người không biết các người xin gì ! Các người có uống nổi chén Thầy sắp uống không ?” Họ đáp : “Thưa uống nổi.” 23 Đức Giê-su bảo : “Chén của Thầy, các người sẽ uống ; còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì Thầy không có quyền cho, nhưng Cha Thầy đã chuẩn bị cho ai, thì kẻ ấy mới được.”
24 Nghe vậy, mười môn đệ kia tức tối với hai anh em đó. 25 Nhưng Đức Giê-su gọi các ông lại và nói : “Anh em biết : thủ lãnh các dân thì dùng uy mà thống trị dân, những người làm lớn thì lấy quyền mà cai quản dân. 26 Giữa anh em thì không được như vậy : Ai muốn làm lớn giữa anh em, thì phải làm người phục vụ anh em. 27 Và ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ anh em. 28 Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn người.”
Lúc sắp lên Giê-ru-sa-lem, Thầy Giêsu đưa Nhóm Mười Hai đi riêng với mình. Dọc đường, Người nói với các ông: “Này chúng ta lên Giê-ru-sa-lem, và Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế và kinh sư. Họ sẽ kết án xử tử Người, sẽ nộp Người cho dân ngoại nhạo báng, đánh đòn và đóng đinh vào thập giá và, ngày thứ ba, Người sẽ trỗi dậy.” Con đường lên Giêrusalem là con đường Thầy “đi chịu chết”. Đây là lần thứ ba Thầy báo trước về cái chết đau thương oan nghiệt của Thầy trong tâm trạng đau buồn.
Vậy mà tất cả trò như chẳng thấy chi, bà mẹ của các con ông Dê-bê-đê còn ngang nhiên xin quyền bính, chỗ đứng, ghế ngồi cho con mình: “Xin Thầy truyền cho hai con tôi đây, một người ngồi bên hữu, một người bên tả Thầy trong Nước Thầy.” Như Thầy đã nói các ngươi không biết các ngươi xin gì, liệu có uống nổi chén Thầy sắp uống không? Họ không hiểu chén đó chính là cuộc thương khó Thầy đã báo nên càng vô tư trả lời: “Thưa uống nổi”. Các môn đệ kia bấy nay theo Thầy cũng hy vọng kiểu trần thế, nên tức tối với hai anh em con ông Dê-bê-đê này. Họ mang nặng tâm tưởng con người, theo Thầy sẽ được lợi lộc vinh quang, quyền bính để mà cai trị sau này. Nhưng Thầy gọi tất cả lại mà phân minh: “Anh em biết: thủ lãnh các dân thì dùng uy mà thống trị dân, những người làm lớn thì lấy quyền mà cai quản dân. Giữa anh em thì không được như vậy: Ai muốn làm lớn giữa anh em, thì phải làm người phục vụ anh em. Và ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ anh em”.
Theo Thầy là bước theo con đường lội ngược dòng với trần thế. Chính Thầy đã bước vào con đường phục vụ vô vị lợi, càng làm lớn thì càng phải làm đầy tớ mọi người. Thầy thi ân giáng phúc, cứu chữa không phân biệt hạng người bần cùng, hèn hạ hay thế giá. Thầy quỳ xuống rửa chân cho môn đệ ngày giã biệt. Thầy tự hiến bản thân, cả mạng sống cho đến phút cuối trút hơi trên thánh giá vì tình yêu phục vụ con người. Hôm nay các môn đệ không thể hiểu đường lối này. Chỉ sau ngày lễ Ngũ Tuần các ông mới hiểu và hăng say thực hành như lời Thầy dạy, phục vụ cho đến chết vì tình yêu.
Trong cuộc đời theo Chúa, nhiều khi chúng con cố gắng để được thưởng công hay vì vụ luật mà chưa có tinh thần phục vụ trong khiêm nhường và vô vị lợi như Chúa muốn. Xin cho chúng con biết mở lòng đón Chúa vào cuộc đời, được mặc lấy tấm lòng yêu thương tự hiến của Chúa, để tình yêu Chúa đốt nóng lòng nhiệt thành trong con, giúp con sẵn sàng đưa tay đón lấy anh em và phục vụ tất cả những người người anh em cần đến chúng con.
Én Nhỏ