Ngày 19 tháng 8
Chân phước GIÔ-ÐA-NÔ PI-XA
Linh mục (+1311)
Tiểu sử
Chân phước Giô-đa-nô là một trong số các vị giảng thuyết nổi tiếng vào thời sơ khai của Dòng Ða Minh tại Ý. Chào đời tại Pi-xa, tại đây, người lãnh nhận tu phục Dòng Ða Minh năm 1280. Sau khi theo học tại Pa-ri, rồi ở Bô-lô-ni-a, người dạy thần học tại tu viện Pi-xa trước khi được bầu làm giám đốc học vụ tại học viện thánh Ma-ri-a Nu-ven-lơ ở Phi-ren-xê.
Là một học giả uyên bác, cha Giô-đa-nô đã đọc nhiều tác phẩm của các tác giả cổ đại. Người sử dụng thông thạo tiếng Hy Lạp và còn học tiếng Híp-ri cùng với một người bạn gốc Do thái. Người là một nhà thần học có tầm hiểu biết sâu rộng về triết học và say mê nghiền ngẫm Thánh Kinh, nhất là các thư của thánh Phao-lô, đến độ người có thể đọc thuộc lòng các thư ấy nhờ trí nhớ tuyệt vời của mình.
Thêm vào đó, cha Giô-đa-nô còn là một tu sĩ có niềm tin sống động. Nội dung những bài giảng của cha thường nhấn mạnh đến lòng nhân hậu của Thiên Chúa và sự tôn sùng Ðức trinh nữ Ma-ri-a.
Cha Giô-đa-nô đi rao giảng khắp nơi trên đất Ý, nhất là ở Phi-ren-xê, có những ngày người giảng đến 5 lần tại các nhà thờ và các quảng trường. Dân chúng Phi-ren-xê theo người khắp nơi, và người ta có thói quen ghi lại những bài giảng của người. Ðó là một cung cách rao giảng Tin Mừng hết sức bình dân, đầy lý luận nhưng lại giản dị, phong phú và súc tích. Cha còn là một trong số những người tiên phong trong việc bãi bỏ tiếng La tinh và dùng tiếng Tốt-ca-na đương thời để rao giảng cho đại chúng, ngôn ngữ này vốn đã được thi hào Ðan-tê khéo léo vận dụng trong các tác phẩm của mình. Ðến lượt mình, cha Giô-đa-nô cũng góp phần quan trọng trong việc chuẩn định các thành ngữ Tốt-ca-na và các bài giảng của người đã trở thành những tư liệu quý giá về dạng thức nguyên thuỷ của ngôn ngữ Tốt-ca-na.
Người gặt hái được rất nhiều thành quả to lớn trong việc giúp người dân vùng Phi-ren-xê cải thiện đời sống, cũng như tạo mối giao hảo giữa hai phái Bạch đảng (Gueffe) và Hắc đảng (Gibelin). Sau này, khi người được bổ nhiệm tại Pi-xa, những hoạt động của người tại đây cũng đem lại những thành công đáng kể.
Dòng tiến cử cha Giô-đan-nô lên chức tổng giảng sư và bề trên gửi người lên Pa-ri nhậm chức giảng sư thần học, nhưng trên đường đi, người qua đời tại Pơ-le-giăng khi mới 50 tuổi. Dân thành Pi-xơ tuốn đến Pơ-le-giăng để tìm kiếm thi hài của người, rồi tổ chức một đám rước đông đảo các tín hữu đưa thi hài của người về Pi-xa trong niềm xúc động thương tiếc. Sau đó, người đã được đức giáo hoàng Ghê-gô-ri-ô XVI (1831-1846) nâng lên hàng chân phước.
Lời nguyện : Lạy Thiên Chúa là Ðấng rất mực thánh thiện, bằng sự liên kết đời sống chân phước Giô-đa-nô với cách cư xử hòa nhã, Chúa đã biến đổi người thành một thừa tác viên mẫu mực cho việc rao giảng Tin Mừng. Nhờ noi theo gương lành của người, xin cho chúng con hết lòng phụng sự Chúa bằng việc quảng đại phục vụ tha nhân, ngõ hầu chúng con gặt hái được những hoa trái vĩnh cửu. Chúng con cầu xin