Chân phước Giacôbê Alberiôn sinh ngày mùng 4 tháng Tư năm 1884 tại miền Bắc nước Ý. Ngài là con thứ năm trong gia đình làm nghề nông vất vả. Giacôbê lớn lên trong bầu khí Kitô giáo đạo hạnh, nơi đức tin không những được dạy mà còn được sống một cách cụ thể. Một ngày kia tại trường học, lúc Giacôbê lên 6, cô giáo của Giacôbê đã hỏi các học sinh của mình rằng muốn làm gì khi trưởng thành. Và tới lượt Giacôbê Alberiôn. Sau khi suy nghĩ một lát, ngài tuyên bố: “Thưa cô, em sẽ làm một linh mục!”
Lên 16 tuổi, Giacôbê Alberiôn gia nhập chủng viện Alba. Giacôbê đi tới đó với thân phụ ngài trên một chiếc xe bò. Có vài chủng sinh đã cười nhạo và nói: “Ê, cậu ấy tới đây học với bò kìa!” Nhưng Giacôbê Alberiôn, với trí thông minh lanh lẹ và vui đùa, đã trả lời họ rằng: “Ồ, miễn là con bò không gặm sách vở của tôi là được!”
Trong đêm 31 tháng Mười Hai năm 1900, một đêm chia tay với thế kỷ thứ 19 để bước sang thế kỷ thứ 20, Giacôbê Alberiôn đã nhận được một ơn gọi rõ rệt. Sau thánh lễ nửa đêm, các chủng sinh được tự do lưu lại trong nhà thờ bao lâu tùy thích. Mình Thánh Chúa được đặt cách trọng thể; và Giacôbê Alberiôn đã ở lại cầu nguyện suốt bốn giờ đồng hồ. Trong thời gian ấy, Giacôbê nhận được một ánh sáng đặc biệt nơi bí tích Thánh Thể. Giacôbê Alberiôn nghe thấy Đức Chúa Giêsu mời gọi mọi người hãy đến với Chúa và tất cả mọi người trong thế kỷ mới này đều đến với Đức Chúa Giêsu.
Rồi, Giacôbê Alberiôn được thụ phong linh mục ngày 29 tháng Sáu năm 1907. Và ngài đã dành trọn con tim cho sứ vụ linh mục. Giacôbê là cha linh hướng của chủng viện Alba. Ngài là giáo sư dạy môn sử học và là một giảng viên giáo lý. Năm 1913, Giacôbê Alberiôn cũng được mời làm giám đốc nhà xuất bản tờ tuần báo của giáo phận. Trong khi thực hiện tất cả những công việc này, Giacôbê cầu nguyện và chờ đợi Thiên Chúa sẽ dẫn dắt ngài trong sứ vụ đặc biệt phục vụ Giáo hội. Giacôbê Alberiôn nhận thấy rằng ngài đang được mời gọi để thiết lập một cộng đoàn tu trì với sứ mạng rao truyền lời Chúa bằng việc sử dụng các công nghệ hiện đại, nhất là qua việc xuất bản.
Giấc mơ của cha Giacôbê Alberiôn lúc đầu nhỏ bé như hạt cải, chỉ với sự giúp đỡ của vài cậu nhỏ đang học cách in ấn trong căn nhà thuê mướn. Nhưng thời gian cũng như lòng tin và lời cầu nguyện đã làm cho hạt giống này trở nên một cây to. Các tu sĩ và linh mục cũng như các nữ tu dòng thánh Phaolô không ngừng phát triển về nhân sự, trong nước cũng như ngoài nước. Họ dùng những kỹ thuật hiện đại để đem Tin mừng đến cho lớp người hiện đại như việc xuất bản, các chương trình truyền thanh, truyền hình… Và khi công nghệ mới được phát minh, họ liền sử dụng nó để phục vụ Chúa Kitô và Giáo hội của Người.
Khi hai hội dòng nam và nữ vừa được thành hình, cha Giacôbê Alberiôn lại thiết lập thêm mười cộng đoàn tu trì và nhiều tu hội đời khác nữa, tất cả làm thành đại gia đình Phaolô. Alberiôn trở thành cha linh hướng của hết thảy con cái mình, cả nam lẫn nữ, trao truyền cho họ niềm tín thác tuyệt đối vào sự quan phòng của Thiên Chúa và tận tình đối với Thánh Thể, với lời Chúa, với Giáo hội và với sứ vụ tông đồ qua các phương tiện thông tin đại chúng.
Lúc Công đồng chung Vaticanô II được khai mở năm 1962, cha Giacôbê Alberiôn là một trong số các bề trên tổng quyền được mời tới tham dự. Từ ngày 11 tháng Mười năm 1962 đến ngày mùng 8 tháng Mười Hai năm 1965, cha Giacôbê Alberiôn đã tham dự tất cả các cuộc họp của Công đồng. Cha ngồi thinh lặng, hầu như bất động, lắng nghe và cầu nguyện. Cha đặc biệt quan tâm đến văn kiện về các phương tiện truyền thông đại chúng, được các nghị phụ Công đồng thảo luận. Đó là một sự xác nhận về công việc mà cha Giacôbê Alberiôn và gia đình Phaolô của ngài đã thực hiện trong Giáo hội suốt 50 năm qua.
Khi cha Giacôbê Alberiôn cao tuổi, công việc cũng như năng lực của ngài vẫn tiếp tục làm cho những người quen biết ngài phải ngạc nhiên. Ấn tượng nhất là cha phải đau khổ vì căn bệnh viêm khớp xương cấp tính hành hạ. Chỉ khi bước sang tuổi 80, người ta mới nhận thấy cha Alberiôn chậm dần và suy giảm nhanh chóng. Vì bị buộc phải bỏ bớt công việc, cha lại dành nhiều thời giờ và năng lực cho việc cầu nguyện, mà cha gọi là “làm việc bằng đầu gối.” Ngay cả khi không thể đọc sách được nữa, cha Alberiôn vẫn tiếp tục cầu nguyện bằng kinh Mân Côi.
Từ ngày 24 đến ngày 26 tháng Mười Một năm 1971, cha Giacôbê Alberiôn đã phải đau đớn vì căn bệnh cuối cùng, viêm phổi và nghẽn thận. Ngài rơi vào cơn hôn mê và không còn biết gì khi đức thánh cha Phaolô VI thình lình ghé thăm ngài. Đức thánh cha đã bày tỏ niềm kính trọng và biết ơn sâu xa đến cha Giacôbê Alberiôn và hết thảy mọi việc mà suốt cuộc đời cha đã thực hiện cho Giáo hội và cho cả thế giới. Khoảng nửa giờ sau chuyến viếng thăm của đức thánh cha, cha Giacôbê Alberiôn về trời. Cha được đức thánh cha Gioan Phaolô II tôn phong lên bậc chân phước ngày 27 tháng Tư năm 2002.
Chân phước Giacôbê Alberiôn đã hiểu được giá trị của công nghệ tân tiến khi biết sử dụng đúng mức. Chúng ta có dùng các phương tiện truyền thông đại chúng để mở mang trí tuệ với những điều tốt đẹp và hữu ích không? Chúng ta có xa tránh những phương tiện nguy hại không?