1 Khi ấy, Đức Giê-su lại vào hội đường. Ở đó có một người bị bại tay. 2 Họ rình xem Đức Giê-su có chữa người ấy trong ngày sa-bát không, để tố cáo Người. 3 Đức Giê-su bảo người bại tay : “Anh đứng dậy, ra giữa đây !” 4 Rồi Người nói với họ : “Ngày sa-bát, được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay giết người ?” Nhưng họ làm thinh. 5 Đức Giê-su giận dữ rảo mắt nhìn họ, buồn bực vì lòng họ chai đá. Người bảo anh bại tay : “Anh giơ tay ra !” Người ấy giơ ra, và tay liền trở lại bình thường. 6 Ra khỏi đó, nhóm Pha-ri-sêu lập tức bàn tính với phe Hê-rô-đê, để tìm cách giết Đức Giê-su.
Trình thuật Tin Mừng Nhất Lãm cho chúng ta nhận biết những phép lạ Ðức Giêsu đã làm trong ngày Sabát, trong một hội đường ở thành Ca-phác-na-um thuộc miền Ga-li-lê…
Đức Giêsu vừa giảng dạy, vừa chữa trị mọi thứ bệnh hoạn, tật nguyền, và trừ nhiều quỷ… cho nhiều người. Lời giảng dạy của Người khác với các kinh sư, nội dung giảng dạy mới mẻ, đầy uy lực, khiến thần ô uế phải tuân lệnh.
Từ đó, làm cho danh tiếng của Đức Giê-su được đồn ra khắp nơi, khiến mọi người thán phục, sửng sốt (x. Mc 1,21-28). Vì thế, nhóm Biệt phái đã theo dõi, rình xem… tìm mọi cách để bắt lỗi, tố cáo Người, vì Người đã lỗi luật ngày hưu lễ. Ðức Giêsu nhìn họ với ánh mắt buồn và giận, vì họ cứng lòng, dạ chai như đá; họ giữ luật chỉ vì hình thức, khuôn sáo bên ngoài.
Không phải Ðức Giêsu đến trần gian để phá bỏ lề luật, nhưng là để kiện toàn, làm cho luật được trọn nghĩa: Tất cả chỉ vì yêu thương và mưu cầu hạnh phúc cho con nguời.
Đối với Đức Giêsu, con người luôn có giá trị vượt lên trên mọi thứ lề luật. Không phải cứ giữ luật không sai một chấm, một phẩy là làm đẹp lòng Thiên Chúa và được cứu rỗi. Người đã phá bỏ rào cản trói buộc của lề luật. Tẩy rửa não trạng thống trị của lề luật. Và mở ra tinh thần mới “sống lề luật”, chứ không phải để “giữ lề luật”. Đó là một tinh thần vị nhân, vị ái. Cho con người hiểu rõ tính chất của lề luật và thi hành nó với một lương tâm chân chính. Bởi lẽ, để chu toàn lề luật, thì ngày hưu lễ không được phép làm điều lành, không được phép chữa bệnh cứu người hay sao ? (x. Mc 3,1-6).
Ngày nay, chúng ta lắm lúc cũng rơi vào tình trạng vụ luật; sống đạo xơ cứng, giữ luật Chúa và Giáo hội một cách máy móc, vô hồn, áp đặt cho người khác… giống như người Biệt phái trong Tin Mừng. Nghĩa là:
Nhiều khi tôi sống đạo một cách hết sức hình thức: đi lễ, đọc kinh, cầu nguyện… hết sức máy móc; thuộc làu và giữ luật theo kiểu “chương cú” vì sợ lỗi luật của Chúa và Giáo hội hơn là vì lòng yêu mến Chúa, và sống tình con thảo muốn làm đẹp lòng Chúa, noi gương học biết yêu thương người khác như Chúa đã yêu…
Nhiều khi tôi hăng hái tham gia mọi hoạt động của họ đạo, hội đoàn nào cũng tham gia, nhóm tổ nào cũng sinh hoạt… Tham gia, sinh hoạt để tô hồng, để chứng tỏ vị thế đời sống đạo đức cá nhân của mình; hơn là tham gia vì bổn phận phải chia sẻ sự thăng tiến chung xây cộng đoàn, vì tình hiệp thông huynh đệ, và vì đức ái Kitô giáo đòi buộc tôi…
Ngược lại với những hăng hái nói trên. Nhiều khi tôi lại ù lì, thụ động, không tham gia, cộng tác làm việc với người khác, không thèm sinh hoạt gì cả, mà ngồi yên đó dò xét, nhìn xem người khác làm thế nào để rồi soi mói, bắt bẻ, lên án… việc làm của họ theo não trạng xơ cứng, cố chấp, ganh tỵ của chính mình.
Lạy Chúa, xin uốn nắn chỉnh sửa những tư tưởng cố chấp vụ hình thức, và nệ luật của chúng con… trở thành những nghĩ suy tích cực, ngay chính, và nhân ái…để góp phần yêu thương, san sẻ, dựng xây nhiệm thể Chúa Kitô theo như ý Chúa. Xin biến đổi lòng chai dạ đá của chúng con thành những tấm lòng biết rung cảm trước những nhu cầu khẩn thiết, những khốn khổ, và những bất hạnh của anh chị em sống xung quanh mình; để góp phần dựng xây nền văn minh tình thương, và sự sống ngay trong lòng thế giới hôm nay. Amen.
CÁT BIỂN